Sáng sớm hôm sau.
Trời vừa tờ mờ sáng, một hồi chuông bỗng nhiên vang lên oanh tạc như muốn đòi mạng, trong căn phòng ba người trong nháy mắt tỉnh giấc.
“Anh hai, tắt chuông báo thức...” Uông Tiểu Nhu mơ mơ màng màng gọi.
Tưởng Nghiêu nheo mắt cào cào mái tóc lộn xộn của mình, cầm lấy điện thoại ở trên tủ đầu giường lên rồi nói: “Không phải là chuông báo thức, là bạn học của anh gọi.”
Anh ngồi dậy, rón rén mở cửa kính thủy tinh ra, đi ra ngoài ban công nghe điện thoại. Chương Khả ở bên đầu kia điện thoại ồn ào nói mình sắp lên máy bay, ba tiếng sau sẽ đến nơi, hỏi anh đang ở đâu để gặp mặt.
“Cậu trực tiếp đi đến khách sạn đi, nhóm người lớp trưởng đã đến rồi, chúng tôi bây giờ đang ở khách sạn thương mại* nằm gần sân bay, sau khi trả phòng xong sẽ đến tìm mọi người.”
*Khách sạn thương mại là khách sạn dành cho thương nhân, những người đi công tác. Khách sạn thường được xây dựng ở khu vực trung tâm của những thành phố lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT