Từ hành lang của tầng dưới đến phòng trên lầu, quần áo bị ném vương vãi khắp nơi.
Đến lúc Doãn Triệt bị ném lên giường, trên người cậu chỉ còn lại chiếc áo đồng phục học sinh.
Chiếc áo quá khổ chỉ che được cặp đùi, hai cái chân trần không chỗ nương tựa, co quắp lại.
Tưởng Nghiêu nắm lấy sợi dây màu đỏ ở mắt cá chân cậu, khàn giọng kéo cậu lại về phía mình: “Đừng trốn.”
“Không có.” Doãn Triệt nằm nghiêng người, cậu không muốn nhìn thấy dáng vẻ trần trụi của mình.
“Vậy thì nhìn anh đi.” Tưởng Nghiêu xoay mặt cậu lại:  “Nhìn anh đi, để anh biết em thật sự muốn anh.”
Ánh mắt của Doãn Triệt dời đi nơi khác, không nhúc nhích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play