----
Bản thân nó ăn cơm thừa canh cặn thôi cũng đủ để trưởng thành rồi, không cần phải nhận “tình thương” lớn đến vậy đâu.
Cẩm Nhiên đút thức ăn cho Đấu Kim, sau đó dùng sữa tắm không mùi tắm rửa cho nó, Đấu Kim lúc này cũng lim dim vào giấc ngủ.
Cô đúng là một con sen mà.
Cẩm Nhiên bắt đầu học cách xưng hô giữa chủ và động vật.
“Mình đúng là một cô bé có tính kỷ luật mà!” Cẩm Nhiên đầy tự hào tâng bốc bản thân.
Thỉnh thoảng vật dụng như vậy, liệu cô có thể dùng nó để đổi đồ cổ, vàng ngọc lục bảo gì không?
Nữ chính khác xuyên sách đều có thể đi khắp nơi nhặt nhạnh đồ đạc, đi các kiểu chợ đen trao đổi hàng hóa, vậy cô cũng không thể để cho không gian của mình ngồi không rảnh rỗi được, cùng là một ngón tay vàng, nếu nói ra thì người khác sẽ cười nhạo.
Cẩm Nhiên ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi mà Đại Hồng vẫn còn nói:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT