Triệu Anh vừa nói tay vừa giữ chặt anh lại, cơ thể non mềm căng tràn quyến rũ chòm dậy chạm sát vào anh như muốn tìm lấy hơi ấm dể chịu..
Vương Ảnh Quân nhìn người con gái lúc này cơ thể cũng đã nảy sinh phản ứng..
Bàn tay ấm áp rắn chắc dịu dàng chạm vào gương mặt xinh đẹp ửng hồng, đôi môi anh nhanh chóng áp lên môi cô quấn quýt nhưng chỉ vài giây sau đó Vương Ảnh Quân đã dừng lại hành động, cố gắng kiềm chế bản thân, anh luyến tiếc kéo nhẹ cô ra cất giọng vỗ về
- Ngoan nào, em cố chịu một chút, gọi bác sĩ mang thuốc đến uống vào sẽ dể chịu.
Nhưng Triệu Anh lúc này nào có thể chờ đợi, cô như đã mất hết tỉnh táo miệng không ngừng phát ra tiếng nỉ non yêu kiều, thân thể quyến rũ khó chịu uốn éo vặn người, cô giữ chặt lấy anh không buông, bàn tay mềm mại vô thức chạm vào từng cơ ngực rắn chắc, tay còn lại thì nắm lấy tay anh đặt lên ngực mình
- Đừng đi..a..nóng quá...ưm..
Vương Ảnh Quân trầm ngâm một chốc..
Anh thở dài nhưng ánh mắt hiện rõ gian tà, làn môi nhẹ vương lên ý cười mà cất lời
- Được rồi, là do em đã quyến rũ tôi
Nhìn tiểu yêu tinh trước mắt làm sao anh có thể không muốn có cô cho được, người con gái mà anh đã đặt cả tâm tư vào..
Chỉ là vốn dĩ anh muốn làm một chính nhân quân tử đợi một lúc thích hợp hơn sẽ khiến cô tình nồng ý mật tự ngã vào lòng anh, suốt thời gian qua anh không có động tĩnh gì cũng là định chờ khi xong công viêc trở về thành phố sẽ toàn tâm toàn ý nghĩ cách thu phục chú hổ con là cô nhưng không ngờ hôm nay cô lại xảy ra chuyện
Dù sao hiện tại cũng là do cô chủ động muốn anh, anh đã có ý từ chối nhưng là cô vẫn kiên quyết “ép buộc” vậy anh cũng không nên bỏ phí cơ hội này..
Tiếng kêu r3n mĩ miều vẫn liên tục phát ra khe khẽ lấy hết chút kiên nhẫn còn xót lại của anh, lập tức Vương Ảnh Quân cúi đầu hôn lên môi Triệu Anh, anh hôn rất sâu, một nụ hôn nồng nàn say xưa như muốn càn quét hết vị ngọt trong miệng cô, triền miên dây dưa cùng lưỡi cô..

- Ưm..ưm..
Đôi tay anh thoăn thoắt cởi bỏ những mảnh vải vướng víu còn lại trên người cô, khẽ x0a nắn m ơn trớn nơi bầu ng ực căng tròn
Triệu Anh thoải mái ưỡn cao người, tay bám chặt lấy drap giường miệng không ngừng phát ra những âm thanh h0an ái
Vương Ảnh Quân bắt đầu di chuyển xuống cổ cô, cắn nhẹ vào ngực cô để lại những dấu vết ám muội anh cũng không quên m*t mát nơi nụ hoa đỏ thẫm đã sớm dựng đứng từ lúc nào
- Dể chịu quá..a..ưm..
Anh hôn dần xuống bụng cô, chiếc lưỡi mềm mại chậm rãi lướt qua rốn nhỏ.

Anh khẽ tách hai chân cô ra rồi cúi đầu hôn xuống hoa huy*t ấm nóng đã sớm ẩm ướt
- Ưm..thoải mái quá..a..ư..
Mật ngọt trong hoa huy*t tiết ra mỗi lúc một nhiều hơn, lưỡi anh càng quét nơi tư m@t của cô một cách bá đạo đầy chiếm hữu cho đến khi nơi non m3m co thắt liên hồi anh mới dừng lại
Một dòng chất lỏng màu trắng đục tiết ra, Triệu Anh thoải mái ôm chặt lấy đầu anh.

Vương Ảnh Quân nhanh chóng ngồi dậy cởi hết quần áo trên người mình rồi đặt cự v*t nóng ấm trước nơi m3m mại của cô, anh miết nhẹ bên ngoài hoa huy*t sau đó chậm rãi tiến công vào nơi tư m@t..
Lối vào chặt khít, Vương Ảnh Quân vừa tiến vào đã bị vây hãm, cảm giác dể chịu khiến anh phải gầm lên sung sướng
Anh liên tục đẩy vào cho đến khi lấp đầy cả bên trong cô thì Triệu Anh vô thức hét lên nhíu chặt mày đau đớn
Một dòng máu đỏ ấm nóng chảy ra..
- A..hức..đau..a..
Người đàn ông đưa mắt nhìn giọt máu đỏ vừa chảy xuống drap giường lại nhìn lên cô gái yêu kiều dưới thân lúc này đang nhắm chặt mắt gương mặt diễm lệ lấm tấm mồ hôi mà nở một nụ cười thâm ý, hành động của anh lại càng thêm dịu dàng
Vương Ảnh Quân hôn nhẹ lên mắt cô vỗ về an ủi
- Bé cưng ngoan nào, một chút sẽ dể chịu
Anh cố gắng kìm chế d*c vọng đang bức bản thân muốn phát điên mà chỉ chậm rãi ra vào cho đến khi cảm nhận được cô đã có thể thoải mái tiếp nhận..
Lúc này v@t cứng rắn mới chuyển động nhanh dần lên, cọ vào phía trong nơi nhạy cảm mang đến những luồng kh0ái cảm tuyệt vời
- Ưm..a..ư..
Ưm..chậm thôi..chậm..a..a..

Tiếng rên nức nở không ngừng vang lên hòa cùng tiếng thở hỗn hển, hai thân thể tr@n trụi quấn lấy nhau triền miên say xưa không rời..
Cuối cùng, đến khi gần sáng anh mới dừng lại, phóng thẳng chất dịch nóng ấm vào bên trong cô, Triệu Anh mệt mỏi ngủ thiếp đi, người đàn ông dịu dàng đặt lên trán cô một nụ hôn rồi yêu thương ôm cô vào lòng mà chợp mắt..
.........
Trưa hôm sau..
Mặt trời đã lên cao từ lúc nào, nững tia nắng ấm áp len lỏi chiếu rọi qua khung cửa sổ, nhưng hai thân ảnh trên giường vẫn đang chìm trong giấc mộng, không một chút động đậy..
Bịch..
Bỗng nhiên Triệu Anh trở người vô tình cánh tay va phải quyển tài liệu trên tủ đầu giường rơi xuống tạo ra tiếng động nhỏ
Cô giật mình tỉnh giấc, cau mày từ từ mở mắt ra..
Nhìn xung quanh căn phòng, đây là phòng khách sạn..
Trời ạ, nhưng đây không phải phòng cô.
Lúc này Triệu Anh lại nhận thấy dường như thân thể mình man mát, ở giữa hai ch@n có chút đau.

Cô hiếu kỳ nhìn xuống thân thể không một mảnh vải che đậy của bản thân..
Sao cô không mặc quần áo?
Lại nhìn qua bên cạnh giường mình, Triệu Anh mở to đôi mắt ngạc nhiên
Vương Ảnh Quân? Chuyện gì thế này? Sao cô lại ở đây? Sao cô và Vương Ảnh Quân lại..?
Cô hốt hoảng vội chạy xuống giường..

Triệu Anh cố gắng giữ bình tĩnh nhớ xem chuyện gì đã xảy ra, bấy giờ từng chuyện từng chuyện tối qua mới dần hiện ra trong đầu cô
Cô nhớ rằng mình đã bị bắt cóc, nhém chút nữa bị xâm phạm là Vương Ảnh Quân đã cứu cô, cô còn nhớ cả chuyện bản thân đã có những hành động gì với anh và cả dáng vẻ hưởng thụ của mình đêm qua..
Nhìn vết máu trên giường và những dấu vết ám muội bất giác gương mặt cô đỏ bừng, đầu óc muốn nổ tung.

Hiện tại cô không biết bản thân nên làm gì cả, cô phải làm sao mới tốt đây?
Chuyện này xảy ra là sự cố, cô và anh không có mối quan hệ gì cả, người ta cũng không làm sai gì với cô là bản thân cô chủ động.

Thời đại này rồi cô cũng không định bắt anh phải chịu trách nhiệm với cô
Dù sao qua hôm nay mọi người đều sẽ trở về thành phố S không còn tiếp xúc nhiều nữa vã lại người như anh mỗi ngày có bao nhiêu cô gái xinh đẹp quay quanh có lẽ cũng chẳng nhớ đến đã từng qua lại với cô
Sau một lúc nghĩ ngợi Triệu Anh đưa ra quyết định sẽ bỏ trốn, xem như mọi chuyện đêm qua chưa từng xảy ra..
Cô lẳng lặng tìm đồ khoác tạm vào người rồi quay về phòng mình chuẩn bị, đến gọi cả Hân Viên còn đang mê ngủ vì tác dụng của ly cocktail đêm qua cùng cô thu xếp hành lý rồi thuê tàu trở về thành phố S ngay lập tức.
Cô gái ngây thơ chỉ nghĩ được những điều vừa rồi nhưng lại không nghĩ đến tại sao khi mình gặp nguy hiểm anh lại kiệp thời cứu giúp, tại sao một kẻ lạnh lùng xa cách với người khác lại chấp nhận cùng cô ân ân ái ái cả đêm qua....

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play