- Vương thúc, thúc có muốn đột phá Thần Thông Cảnh không?
- Đột phá.. Thần Thông Cảnh?
Vương Thế Dương nghe vậy thần sắc vốn lạnh nhạt ngưng trệ, trong chén trà vừa cầm lên có nước trà rơi xuống.
- Vương thúc, ta có biện pháp, có thể giúp ngươi đột phá Thần Thông Cảnh.
Đầu Mục Vân Thanh hơi ngẩng lên, trên mặt hiện lên nụ cười trong lòng bàn tay.
- Vân Thanh, lời ngươi nói là thật sao?
Vương Thế Dương đột nhiên đứng dậy, rốt cục trở nên có chút vội vàng, trong ánh mắt nhìn Mục Vân Thanh khó nén vẻ khiếp sợ.
Nếu là những người khác, Vương Thế Dương tự nhiên sẽ không tin tưởng, nhưng Mục Vân Thanh thiên tài bực này, tự nhiên sẽ không vô cớ càn rỡ.
Vương Thế Dương đã bị vây ở cảnh giới thần thông này hồi lâu.
Lâu đến mức lão đã quên tiến thủ.
Dù sao muốn đột phá tới cảnh giới tiếp theo, quá khó quá khó khăn.
Lấy thiên tư của lão, con đường tu hành này đã đến đỉnh điểm.
Hầu như không thể đi xa hơn nữa.
Sau Thần Thông Cảnh, chính là [Hóa Thai Tam Cảnh].
- -
[Ta đoán chừng có người đã quên cảnh giới phía trước, nơi này nhắc nhở lại? ]
[Hóa Khí Tam Cảnh: Thuế Phàm Cảnh, Khí Động Cảnh, Huyền Diệu Cảnh.]
[Thông Thần Tam Cảnh: Quan Tưởng Cảnh, Thần Du Cảnh, Thần Thông Cảnh.]
- -
[Hóa Thai tam cảnh phân biệt là: [Chân Linh cảnh, Nguyên Thần cảnh, Nguyên Thai cảnh.]
Sau khi tu sĩ bước vào Thần Thông cảnh giới, thần hồn đã uẩn dưỡng đến cực hạn.
Lúc này, nếu muốn tiến thêm một bước, vậy cần ngưng tụ ra chân linh của bản thân.
Chân linh cùng thần hồn kết hợp, mới có thể thành tựu linh hồn, cũng chính là cái gọi là Nguyên Thần.
Sau khi tu sĩ thành tựu Nguyên Thần Cảnh, liền có thể để cho Nguyên Thần cùng Nguyên Khí ôm nhau dung hợp, định đỉnh khu cơ, Hình Thần hợp nhất cuối cùng hình thành Nguyên Thai.
Đây chính là cái gọi là Hóa Thai Tam Cảnh.
Nhưng mà đại bộ phận tu sĩ đều chỉ có thần hồn, lại không cách nào ngưng tụ chân linh bản thân.
Điều này có liên quan đến tư chất của một người, không phải dựa vào cố gắng là có thể làm được.
Có vài người chính là thiên sinh linh thể.
Những người này muốn ngưng tụ chân linh, cực kỳ đơn giản.
Như Mục Vân Thanh, hắn chính là ngũ hành linh thể, hắn có thể dễ dàng ngưng tụ ra ngũ hành chi linh.
Mà những phàm thể kia, muốn ngưng tụ chân linh cơ hồ không có khả năng.
Cái này cũng giống như có một số người vốn là một khối phàm thiết, làm sao cũng không có khả năng rèn luyện ra vàng.
Biện pháp duy nhất, chính là tiếp dẫn chân linh chi chủng trên thế gian này.
Để cho chân linh chi chủng trở thành tự thân linh.
Chỉ bất quá những Chân Linh Chủng này cực kỳ trân quý, người bình thường đừng nói là đạt được, cho dù là nhìn cũng chướng mắt một cái.
Vương Thế Dương chính là tình huống như vậy.
Lấy phàm thể của lão nếu là không chiếm được chân linh chủng, vậy cả đời không có cơ hội đột phá cảnh giới.
Chờ đợi lão chính là thọ nguyên hao hết, thân tử đạo tiêu.
Dưới tình huống như vậy, Vương Thế Dương làm sao có thể không kích động.
- Vương thúc, ta lừa thúc lúc nào?
Mục Vân Thanh cười ngồi xuống, cầm lấy chén trà đặt lên miệng uống một ngụm trà nhẹ.
Vương Thế Dương tự nhiên biết Mục Vân Thanh có ý tứ gì, đây là muốn mình phụng mệnh hắn.
Nếu lúc trước, lão tự nhiên sẽ không đáp ứng, nhưng hiện tại thì khác.
- Vương thúc, ta nói thật với ngươi, trước đó vài ngày, ta ngẫu nhiên gặp phải người Xích Tiêu Thần Tông.
Mục Vân Thanh mở miệng, bộ dáng thành thật.
- Xích Tiêu Thần Tông!
Vương Thế Dương nghe vậy lại kinh hãi.
Đây chính là đại tông môn chân chính, cùng tông môn dế nhũi trong khe núi như Chính Dương tông hoàn toàn không thể so sánh.
Ở trong dế nhũi có mạnh hơn nữa, chung quy cũng chỉ là dế nhũi.
Phải biết rằng, truyền thuyết ở Xích Tiêu Thần Tông, Thần Thông Cảnh cũng chỉ là cấp bậc trưởng lão.
Chỉ có tu sĩ tiến vào Chân Linh cảnh, mới thật sự là chiến lực cao cấp.
- Vâng, ngày đó, lúc sư tôn tấn công Vạn Diệu Cung, Xích Tiêu Thần Tông tiền bối trùng hợp đi ngang qua, ta cũng là ngẫu nhiên bắt gặp vị tiền bối kia.
Mục Vân Thanh nói tiếp:
- Tiền bối đã thu ta làm đồ đệ, vốn muốn mang ta về Xích Tiêu Thần Tông, chẳng qua bởi vì nguyên nhân nào đó, ngài còn có một số việc phải làm, tạm thời không tiện mang theo ta, qua một ít thời gian nữa sẽ tới nơi đây đón ta về tông môn.
- Cái này..
Vương Thế Dương nghe vậy tim run lên.
Thì ra, ngày đó còn có Xích Tiêu Thần Tông đại năng ở một bên.
Mà bọn họ lại hoàn toàn không biết.
Đại năng Xích Tiêu Thần Tông tất nhiên là nhìn trúng thiên tư của Mục Vân Thanh.
Bằng không đại năng bực này làm sao có thể dễ dàng thu người làm đồ đệ đây?
- Vương thúc, ta có thể mang một người cùng gia nhập Xích Tiêu Thần Tông, không biết Vương thúc ngươi có nguyện ý theo ta cùng đi Xích Tiêu Thần Tông không?
Mục Vân Thanh ngồi thẳng người, nghiêm mặt nói.
- Cái này..
Sắc mặt Vương Thế Dương không nhịn được nổi lên vẻ vui mừng.
Nguyện ý a.
Khẳng định nguyện ý!
Nhưng mà không đợi hắn mở miệng, Mục Vân Thanh lại nói:
- Vương thúc, nghe nói Xích Tiêu Thần Tông bên trong liền có chân linh chi chủng, ta nếu là có thể trở thành Xích Tiêu Thần Tông thần tử, ngươi làm hộ đạo giả của ta, cũng có thể đạt được một quả chân linh chi chủng.
- Cái này.. Cái này.. Cái này..
Lần này, Vương Thế Dương trực tiếp kích động đến không nói nên lời.
Ngạc nhiên chưa.
Thật sự là quá kinh hỉ.
Mục Vân Thanh mang đến cho lão kinh hỉ thật sự là quá lớn quá lớn.
Vốn tưởng rằng mình sẽ sống trọn đời như vậy, không ngờ lại gặp phải chuyển cơ.
Đúng lúc này, Mục Vân Thanh lắc đầu nói:
- Chỉ tiếc, vị trí thần tử kia, tư chất của ta còn kém một chút.
Cái gì?
Thân thể Vương Thế Dương cứng đờ.
Lão vừa mới hưng phấn, giống như bị người giội một chậu nước lạnh lớn.
Mục Vân Thanh liếc lão một cái, thở dài nói:
- Vương thúc, ngươi đừng thấy thiên tư của ta không tầm thường, trên thực tế, trong Xích Tiêu Thần Tông, có mấy người thiên tư không kém ta, những người này đều là ứng cử viên của Thần Tử.
- Hô.. Vân Thanh, vậy ý của ngươi là?
Vương Thế Dương thở dài một hơi, miễn cưỡng kiềm chế tâm tình kích động của mình, trịnh trọng mở miệng:
- Có chuyện gì muốn ta làm, cứ việc phân phó.
Lão cũng không ngu.
Mục Vân Thanh nói như vậy tất nhiên là có chuyện gì giao cho mình đi làm.
Nếu trước kia, lão còn phải suy nghĩ thật kỹ.
Nhưng hiện tại, cho dù là lên núi đao, xuống biển lửa, lão đều muốn đi nếm thử.
- Vương thúc, ta muốn Cửu Chuyển Thái Dương Kinh, có công pháp đỉnh cấp này, ta sẽ không yếu hơn bất cứ thiên tài nào, vị trí Thần Tử này chính là vật trong túi của ta.
Đến lúc này, Mục Vân Thanh cũng không hề che dấu ý đồ của mình.
Hoặc là nói, trước đó Mục Vân Thanh cũng không có che dấu qua ý nghĩ này.
Nhưng bây giờ nó trực tiếp hơn.
- Cửu Chuyển Thái Dương Kinh!
Vương Thế Dương cả kinh.
Lão không ngờ mục tiêu của Mục Vân Thanh lại là môn công pháp này.
Sau đó, lão cũng vội vàng mở miệng:
- Vân Thanh, ngươi nghe ta nói, công pháp này mặc dù tốt, nhưng không phải Thuần Dương thân thể, căn bản không cách nào tu luyện.
- Tông chủ không truyền cho ngươi, đó là sợ ngươi gặp chuyện không may.
Lão biết rõ môn công pháp này hại chết hoặc là hại tàn bao nhiêu thiên kiêu.
Đó là bài học của máu.
- Ta biết.
Mục Vân Thanh gật đầu, gã làm sao có thể không biết.
Bất quá, gã đối với chính mình có tự tin.
Cửu Chuyển Thái Dương Kinh này, gã có tự tin tu hành.
Thật sự tu hành không được, vậy gã liền mang tới Xích Tiêu Thần Tông.
Thực lực của Chính Dương tông mặc dù không được, nhưng môn công pháp này thế nhưng là chân chính đỉnh cấp công pháp, bất kể như thế nào, cũng có thể lấy cái này thu hoạch một ít bảo vật đến.
Hoặc là, đổi một môn công pháp cùng đẳng cấp.
Gã vừa mới gia nhập Xích Tiêu Thần Tông, cũng không có khả năng đạt được công pháp cấp bậc bậc này.
- Vân Thanh..
Vương Thế Dương đang muốn khuyên nhủ.
Mục Vân Thanh khoát tay nói:
- Vương thúc, ta tự có chừng mực.
- Như thế.. Là tốt rồi..
Vương Thế Dương thấy vậy, trong miệng mặc dù muốn nói lại thôi, nhưng cũng không hề khuyên bảo, nói:
- Vậy ngươi muốn ta làm cái gì?
- Vương thúc, không cần khẩn trương, chỉ là một việc nhỏ.
Mục Vân Thanh mỉm cười, cũng không thừa nước đục thả câu, nói: