Sau khi Dương Tử chạy ra khỏi hang động Lôi Đế cũng thở dài mà tự hỏi:
- Ta…làm như vậy liệu có sai không?
Trong đầu hắn vẫn văng vẳng những câu nói của Hằng Yên, họ đã từng rất vui vẻ cười đùa. Cũng có thể sống an nhàn hết một đời, vậy mà sự giằng xéo của chiến tranh cũng đã khiến những con người hiền lành nhất ra tay đoạt đi mạng người. Cũng chỉ vì chiến tranh mà mạng người như cỏ rác, cũng chẳng đáng tiền bằng một bát cơm. Lôi Đế khẽ gật đầu rồi nói:
- Có lẽ không phải kẻ nào cũng là người xấu, cũng như ngươi nhưng có lẽ ta vẫn nên để người xứng đáng hơn kết liễu ngươi vậy!
Sau đó Lôi Đế cũng dùng hết sức lực còn lại mà tăng cường một phong ấn nào đó, sau cùng cũng là cảnh thần hồn câu diệt. Kẻ ở trong phong ấn liền hỏi:
- Vì ta mà thần hồn vỡ vụn không còn khả năng chuyển thế luôn hồi, cũng đáng giá với ngươi như vậy à?
Rồi dưới sự tác động của phong ấn kẻ vừa lên tiếng cũng từ từ nhắm mắt lại mà rơi vào giấc ngủ sâu. Trở lại với Dương Tử, sau một hồi lâu bay đi tìm mọi người hắn cũng thấy họ nhưng có điều trong một hoàn cảnh không mấy tốt đẹp. Chỉ thấy Ý Lôi đang chèn ép họ, thậm chí còn đả thương Lôi Tuyết khiến cô bé ngất đi. Sát khí toả ra ngút trời, Dương Tử từ từ lên tiếng trong sự giận dữ tột độ:
- Ngươi đả thương họ?
Ý Lôi nghe thấy cũng liền cười rồi đáp:
- Cũng chỉ là đám kiến cỏ, cũng có chút tu vi mà dám mạo phạm bổn thần, chết cũng không hết tội.
Phá Diệt Mâu đã có sẵn trong tay, Dương Tử chỉ lạnh lùng nói:
- Vậy một con kiến như ngươi chết cũng chẳng ai quan tâm đâu nhỉ?
Lập tức Oanh Tạc Thiên Địa được thi triển, hàng ngàn hàng vạn thanh Phá Diệt Mâu hiện ra từ sau lưng Dương Tử. Hắn liền hô lên:
- Oanh Tạc Thiên Địa!
Dứt câu chúng liền bay thẳng đến người tên ý lôi, những tia sáng vụt qua rồi chợp tắt. Rồi lại bừng sáng lên và tạo ra một vụ nổ khủng khiếp, Dương Tử lúc này liền tức tốc bay đến chỗ nhóm Bắc Phi. Vừa hạ xuống hắn liền vội vàng lấy ra đan dược mà nói:
- Mọi người uống vào rồi lập tức bay theo hướng ta vừa tới, cách đây không xa có một hang động. Trong đó có rất nhiều trận pháp bảo vệ, hãy đến đó hồi phục, tên kia không dễ dàng bị hạ gục như vậy đâu.
Bắc Phi liền quát lớn:
- Không được! Ta phải ở đây cùng huynh có chết cũng vậy!
Yên Nhi cũng nói:
- Có sự giúp sức của bọn ta huynh cũng có thể đánh bại tên đó.
Dương Tử liền thở dài đồng ý:
- Được rồi hai muội có thể ở lại.
Hai cô nàng vừa đứng dậy liền bị Dương Tử đánh ngất, đưa hai cô nàng lại cho Thiên Hà và Thiên Tôn. Hắn liền quay sang nói với hai người họ:
- Phiền hai huynh đem hai muội ấy cùng con nhóc Lôi Tuyết đến hang động đấy giúp ta, ta rất sớm có thể quay trở lại.
Thiên Hà và Thiên Tôn cũng gật đầu đồng ý, họ biết ở lại cũng chỉ làm vướng chân Dương Tử nên đã nhanh chóng đưa ba người kia đi. Dương Tử thu lại Phá Diệt Mâu, Cổ Luân cũng hiện ra sau lưng hắn, thần thể cũng đã khởi lên. Từ từ hắn bay lên mà nói:
- Ta biết các ngươi vẫn còn sống, không cần giả vờ đâu.
Ý Lôi cũng bay lên với một vết thủng ngay mạn sườn bên phải, hắn liền nói:
- Đòn đó cũng mạnh đấy, nhưng những vết thương này đối với bọn ta chỉ giúp tăng thêm sức mạnh mà thôi!
Nói xong hắn ngay lập tức dịch chuyển ra sau lưng Dương Tử rồi đạp một cú thẳng lưng khiến Dương Tử bay đi và đập thẳng xuống sa mạc. Từ trong không trung hắn tay hắn từ từ hiện ra một thanh lôi kiếm. Cầm được thanh kiếm rồi tên Ý Lôi liền cười lớn mà nói:
- Đây là Lôi Long Kiếm, chí bảo của cả thiên địa nơi chúng ta xuất thân rèn đúc mà thành. Khiến ta lấy ra cũng đủ để ngươi khoe khoang một đời rồi.
Hắn liền thi triển hàng loạt đòn sét đánh xuống chỗ Dương Tử vừa rơi xuống. Sau một hồi hắn hô lên:
- Lôi Năng Hủy Diệt!
Rồi tức tốc lao xuống chém đến chỗ Dương Tử, nhưng sau một trận khói bụi tan đi chẳng thấy ai ở đó. Ý Lôi liền gào lên:
- Tên khốn tuyệt nhiên như vậy mà bỏ trốn.
Dương Tử từ trên không trung phi Phá Diệt Mâu xuống mà nói:
- Ta có bảo là ta chạy sao? Ta đang dành cho ngươi một bất ngờ mà thôi!
Ý Lôi cũng né được cú ném đấy, nhưng từ Phá Diệt Mâu truyền ra một đạo năng lượng khiến tên Ý Lôi cũng phải dè chừng mà có ý định bay đi. Nhưng đã quá muộn Phá Diệt Mâu liền hút hắn vào trong Vực Địa, Dương Tử cũng theo đó mà bay vào. Hắn từ từ nói:
- Tên ngươi là Ý Lôi nhỉ, vậy ngươi thử ăn lôi điện xem!
Sau đó đùng trận pháp đạo bố lên Tịch Diệt Lôi Trận, sau đó cũng lập tức đánh thẳng vào người Ý Lôi. Dương Tử cũng thản nhiên nói tiếp:
- Trong này ngươi cũng rất khó có thể đánh trúng ta, nhưng thứ gì ngươi nhìn chưa chắc đã là thật những gì ngươi không nhìn thấy chưa chắc đã là giả.
Nói xong Dương Tử dùng kì đạo mà áp chế tên Ý Lôi lại, hắn từ đâu lấy ra một cái vòng rồi nói tiếp:
- Cứ từ từ thưởng thức Lôi đạo ngươi theo đuổi đi.