Vài ngày sau, Dương Tử cùng đa số người trong Sát Phạt Chi Tông đã đến gặp Thiên Hà Đế.
Dương Tử liền nói :
- Lão già ! Ta đến rồi đây !
Nhẫn Dạ nhìn thấy đồ đệ mình như vậy cũng thở dài trong bất lực, Chí Dũng thì giật mình mà quát :
- Ngươi bị ngáo à thằng nhóc này ?
Hằng Thiên đã lấy sẵn bó hương ra cầm trên tay, Cơ Minh cùng lục tìm quyển kinh phật trong nhẫn không gian.
Dương Tử liền quay lại hỏi mọi người :
- Trông ta giống như sẽ nói lời thừa thãi không vậy ?
Hình Ân và Linh Nhi cùng gật đầu và đồng thanh nói :
- Chả lẽ sai hay sao ?
Dương Tử liền đi tới cốc đầu bọn họ mà nói :
- Chả lẽ nó lại đúng được đấy à.
Thiên Hà Đế cũng từ trong không gian xé rách rồi lão bay ra ngoài.
Dương Tử thở dài mà nói :
- Ngươi cũng lâu quá rồi đấy lão già !
Thiên Hà Đế cũng gào lên :
- Mẹ nó ! Chứ không phải hôm trước đánh lén ta à ?
Dương Tử nhếch miệng lên cười rồi nói :
- Chứ không phải ngươi không đỡ được à.
Thiên Hà Đế và Dương Tử cứ thế cãi nhau, như thể họ là những đứa trẻ con tranh dành kẹo vậy.
Mọi người lúc này ai nấy cũng ngạc nhiên vô cùng, họ cũng chẳng biết Dương Tử đã giao thủ với Thiên Hà Đế lúc nào.
Thậm chí qua những lời hai người ấy nói, còn có vẻ như Dương Tử đã dành được thế thượng phong.
Bắc Phi lúc này cũng lên tiếng quát lớn :
- Dương Vô Cực !
Dương Tử nghe vậy liền giật mình, hắn vội dừng việc cãi nhau của mình với Thiên Hà Đế lại.
Hắn tức tốc chạy đến quỳ xuống trước mặt Bắc Phi, lúc này nàng cũng tiến lên phía trước mà cung kính nói với Thiên Hà Đế :
- Mong tiền bối ngài có thể rộng lượng bỏ qua cho chàng ấy, xin tiền bối không chấp nhặt với trẻ con ạ.
Thiên Hà liền nhếch miệng lên cười vào mặt Dương Tử mà nói :
- Hahaha ngươi vậy mà có bộ dạng sợ vợ như này sao ?
Dương Tử liền tức giận gào lớn :
- Lão già điếm thúi nhà ngươi ! Dám cười ta !
Thiên Hà Đế liền đáp :
- Ta cười ngươi đấy thì làm sao ? Ngươi làm gì được ta nào ?
Dương Tử liền gào lớn :
- Hoa Tỷ, lão già bắt nạt ta !
Thiên Hà Đế vội giật mình gào lên :
- Đừng !
Lúc này, từ trên trời hạ xuống Đoạt Thế Thông Đạo, đi ra từ bên trong đó là người Dương Tử đã gọi tên.
Cô nàng đi ra và quát lớn :
- Thiên Hà ! Huynh còn dám bắt nạt trẻ con à !
Lão già Thiên Hà Đế lúc này cũng khép nép y chang Dương Tử, hắn quay sang nhìn Dương Tử với ánh mắt căm thù.
Yên Nhi từ đằng sau chạy đến, nàng chưa kịp lau đi những giọt mồ hôi trên trán.
Đã ngay lập tức đi phân phát cho mọi người vũ khí mình rèn luyện, đến chỗ của Dương Tử nàng liền quay phát đi và để lại một chữ :
- Hứ !
Dương Tử lúc này đã như chết lặng, Bắc Phi lại quát :
- Huynh còn dám nói vậy với người lớn tuổi nữa không ?
Dương Tử lắc đầu và tỏ vẻ đáng thương, Bắc Phi cũng mềm lòng mà tha cho hắn.
Cha mẹ của Dương Tử thì đang ngồi nghỉ, cũng nhìn thấy hắn bị Bắc Phi quát.
Họ cũng cười thầm vì đã thật sự nuôi dậy được một đứa con tài giỏi hơn người.
Linh Nhi và Dạ Hy lúc này liền đến gần hỏi Dương Tử :
- Bao giờ chúng ta mới đến Hư Không Giới vậy ?
- Chúng ta được đi chơi không vậy ?
Linh Nhi nói với đôi mắt chứa cả vạn vì sao, Hình Ân liền bế theo Tiểu Nhu và Lôi Tuyết đi đến.
Nàng nói :
- Nhưng mà Tiểu Tuyết Nhi đang muốn ngủ mà chúng ta vẫn đang di chuyển, e rằng con bé sẽ mất ngủ mất !
Tiểu Nhu giơ tay lên mà nói :
- Để đấy con sẽ cho em ngủ ạ !
Nói xong con bé cũng hoá về bản thể long tộc, rồi cuộn tròn người lại để Lôi Tuyết nằm lên.
Lúc này Linh Nhi cũng liền hỏi Hình Ân :
- Mà sao muội biết chúng ta đang di chuyển vậy ?
Dưới sự gật đầu lia lịa của Dạ Hy, Hình Ân liền nói :
- Tại ta có thể cảm nhận được không gian bị rời đi nên mới nói vậy !
Dương Tử đứng dậy xoa đầu ba cô nàng mà nói :
- Hình Ân nói đúng đấy ! Chúng ta sắp tới rồi !
Hắn cũng chạy thật nhanh đi, chỉ lấy lát sau hắn đã bế trên vai Bắc Phi và Yên Nhi chạy về.
Bắc Phi cũng vui vẻ nhảy xuống, còn Yên Nhi thì mặt phụng phịu.
Nàng liền nói :
- Huynh bế ta về đây làm cái gì !
Dương Tử liền hôn cô nàng khiến cô nàng đỏ bừng mặt.
Hắn liền nói :
- Không phải cả gia đình phải ở cùng nhau khi đi du lịch như lời Chí Dũng tiền bối nói sao ?
Lúc này vị tự sưng là Hoa Tỷ kia liền đến chào hỏi Dương Tử.
Nàng cũng chào hỏi và làm quen với mấy cô vợ của Dương Tử.
Thậm chí còn tặng họ rất nhiều đồ vật, đều là vật chân quý lấy ra từ túi của nàng.
Thật ra là đều lấy từ quỹ đen của Thiên Hà được Dương Tử tình cờ tìm thấy khi đến nhà họ chơi.
Lão già Thiên Hà lúc này đau sót vô cùng, hắn rớt rừng giọt nước mắt xuống mặt đất.
Lúc này Cơ Minh đang cũng Kiều Oanh ngồi ở một góc, đúng hơn là hắn nằm lên đùi của Kiều Oanh.
Ở một góc khác thì có thêm cặp đôi Triều Minh và Tiểu Nhi.
Rồi sau đó đến ba thầy trò nhà Hằng Thiên, Chí Dũng và Nhẫn Dạ.
Họ đang chơi khơ, đều được Chí Dũng dạy lại, và đang thua liên tục trước Chí Dũng.
Lúc này Thiên Hà Đế nói lớn :
- Mọi người ! Đến Hư Không Giới rồi đây !
Mở ra trước mắt mọi người là một không gian tuyệt đẹp, một thành trì được xây bằng hàng triệu triệu vì sao.
Và một khởi đầu mới tại Hư Không Giới đã dần bắt đầu !