Nhân vật: La Hồng
Tội ác: ﹢379
Đẳng cấp: 2 ( Đợi nhận ban thưởng )
Danh xưng: Bại Hoại
Chủng tộc: Nhân tộc ( Phàm nhân )
Công pháp tu hành: 《 Vong linh Tà Ảnh ( Tàn )》, 《 Kiếm khí quyết 》
Cảnh giới: Bát phẩm ( Sát châu ), Bát phẩm ( Bộc kiếm )
Mắt La Hồng không nhúc nhích nhìn chằm chằm trang giao diện.
Bên ngoài cửa gỗ khắc hoa, gió nhẹ thổi qua, lay động mấy sợi tóc và bộ y phục trắng trên người hắn.
Hồi lâu, khóe miệng La Hồng mới khẽ nhếch lên, tạo thành một nụ cười đầy ấm áp.
Tội ác gia tăng không phải mấu chốt, làm cho La Hồng nhất mừng chính là......!cấp bậc tăng lên!
Cấp bậc của hắn, từ cấp 1 đã tăng lên tới cấp 2!
La Hồng cứ tưởng rằng, đời này cấp bậc của hắn cũng sẽ không tăng lên được, có khả năng mãi mãi cũng là Tiểu Phôi Đản cấp một.
Hiện tại, mọi thứ đã thay đổi.
Hồng La hắn, là Bại Hoại cấp hai!
Tội ác thu hoạch được, khiến La Hồng bắt đầu có chút niềm vui nhỏ, chỉ là phía sau vui mừng, tâm tình cũng không có dao động quá lớn.
Tội ác......!Tựa hồ cũng không nhiều như trong tưởng tượng.

Trực tiếp lật đến trang ban thưởng.
Làm hắn cảm thấy tiếc nuối chính là, trang ban thưởng vẫn đang trong quá trình đổi mới.
Lần hắn đổi thưởng trước đó cách đây khoảng bốn ngày, phải thêm một ngày nữa mới có thể đổi được phần thưởng mới.
La Hồng dạo bước ở phía trước cửa sổ, cuối cùng ánh mắt vẫn rơi vào mục ban thưởng đang được làm mới kia.
Hắn nâng lên một ngón tay, nhấn vào hàng chữ “Đợi nhận lấy phần thưởng”.
Tiếp đó, La Hồng chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng một trận.
Sau khi lý trí phục hồi, phần thưởng liền đã xuất hiện ở trong tay.
Phần thưởng lần này, là một cái bình ngọc Quan m, có màu ngọc bích, La Hồng cầm lấy, từ trong bình truyền đến một cỗ ấm áp.
La Hồng lắc lắc, trong bình truyền đến tiếng vang.
Giống như là đan dược vừa được ra lò, đụng chạm vào thành bình.
Đan dược?
La Hồng lập tức cảm thấy vô cùng chán nản.
Mục ban thưởng đang được làm mới này, hình như......!Cũng không khiến người ta vui vẻ như trong tưởng tượng.
Hắn đổ bình ra.

Trong đó chỉ có một viên đan dược, một màu đen nhánh, đưa đến chóp mũi hít hà, có chút hương thơm nhàn nhạt.
“Đây là đan dược gì?”
La Hồng có vài phần hiếu kì.
Bên trên quyển sách da người, lập tức hiện lên một nhóm văn tự đầm đìa máu me, đó là phần giới thiệu đan dược.
“Địa Tạng Đoạt Hồn đan ( Huyền phẩm đỉnh phong ): đoạt mệnh trong tay Diêm Vương, trùng sinh bên trong lửa Địa Ngục; uống đan này trong vòng mười hơi thở sau khi chết, có 20% tỷ lệ hồi sinh.”
Xì!
La Hồng hít vào một ngụm khí lạnh.
Không nhìn không biết, nhìn xong liền phải giật mình.
Đan dược này......!Hiệu quả nghịch thiên!
Trong vòng mười hơi thở, nuốt đan này, có 20% tỉ lệ đoạt mệnh từ trong tay Diêm Vương!
Hắn vốn còn cho đây là chỉ là loại đan dược phổ thông, nhưng không ngờ được, hiệu quả lại quỷ dị như vậy!
Nếu như vận khí tốt, đan dược này......!Tương đương với cái mạng thứ hai a!
Đương nhiên, nếu như ngươi không phải là tù......!im ngay.
La Hồng đắc ý cất đan dược vào bên trong sách da người, đối với phần thưởng, quyển sách này có năng lực trữ vật.
Thở ra một hơi.
La Hồng nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy mây đen dày đặc trên trời cũng dường như trở nên quyến rũ.
Khóe miệng hắn khẽ nhếch, nhìn lên trời.

Bỗng nhiên, nụ cười trên khóe môi của La Hồng dần dần biến mất.
Hắn nhớ tới Trần quản gia hình như đã nói với hắn, vấn đề này để ông ấy giải quyết.
Không......
Khóe miệng La Hồng giật một cái.

Lấy thực lực Trần quản gia, xử lý vấn đề này tất nhiên rất đơn giản, đến lúc đó, thanh danh của La Hồng hắn bị tẩy trắng rồi, vậy chắc chắn sẽ phải chịu thiệt rất lớn!
Cho nên, La Hồng hắn nhất định phải mau chóng ngăn cản ông ấy.
“Lão Triệu!”
La Hồng hô lên một tiếng.
Triệu Đông Hán đang canh giữ ở ngoài cửa trừng mắt, chạy nhanh đến.
“Công tử, làm sao vậy?!”
“Nhanh đi tìm Trần quản gia, nói cho ông ấy biết, chuyện người đời mắng ta......!Bản công tử sẽ tự giải quyết!”
“Thôi thôi, chúng ta cùng đi.”
La Hồng nghĩ nghĩ, khoát tay nói.
Triệu Đông Hán mặc dù không hiểu, nhưng là vẫn cảm nhận được sự nóng vội trong giọng nói của La Hồng, vẫn là đi theo La Hồng tìm Trần quản gia.
......
La phủ, trong cái đình giữa hoa viên, cạnh hồ sen.
Trần quản gia mặc một bộ thanh sam, ngồi ở trên ghế bành, cổ kiếm thanh đồng dựng cạnh chân ông, được dùng một miếng mảnh vải xanh, thận trọng quấn quanh.

Ngón tay ông vuốt v e thân kiếm thanh đồng
.
Ở gần vị trí bên trên chuôi kiếm có khắc hai chữ cổ nhỏ: Địa Giao.

Tên kiếm là Địa Giao.
Bên ngoài tường cao La phủ có âm thanh ồn ào đang vang vọng, đó là đám sĩ tử đang đi ngoài phố, đám bạo dân bị người ta kích động, đang đứng ở bên ngoài La phủ cao giọng hét lên, tức giận mắng chửi, quát lớn, hủy hoại thanh danh của La Hồng.
Mắng La Hồng là kẻ tội ác tày trời.
Cách tường cao, Trần quản gia nghe âm thanh chửi mắng, nhục mạ càng ngày càng khó nghe kia, trên mặt không có một tia cảm xúc.
Để ông đến xử lý việc này, thật đơn giản, một kiếm giết sạch, còn có thể cho hai bên tai thanh tịnh.
Công tử của La gia, là người các ngươi có thể mắng sao?
Huống chi, Trần quản gia rất rõ, trong đám người này, có không ít kẻ đến từ bên ngoài huyện An Bình, phần lớn đều là hy vọng công tử cùng tiểu thư chết đi.

Đối với những người này, Trần quản gia sẽ không nương tay.
Khi ông cuộn kiếm lại gọn gàng, là lúc phố dài sẽ nhuộm máu.
Hả?
Bỗng nhiên, Trần quản gia khẽ giật mình, ngẩng đầu, nhìn về phía ngoài viện.
La Hồng một thân áo trắng đi theo Triệu Đông Hán, chầm chậm bước đến.
“Công tử sao không nghỉ ngơi cho tốt? Củng cố tu vi kiếm đạo vừa đột phá?”
Trần quản gia nói.
La Hồng nhìn thấy Trần quản gia đang quấn kiếm, dáng vẻ đằng đằng sát khí kia khiến hắn không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
May mắn ngăn cản sớm, nếu không, bản công tử sẽ lại ngã về hàng ngũ Tiểu Phôi Đản mất..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play