Trong lòng La Hồng âm thầm mắng chửi một trận, có điều, hắn cũng thu hoạch được không ít. Trong đan điền hắn có 72 vòng Địa Sát, cùng với âm sát tích lũy, hiện giờ đã điền trống được hơn phân nửa.
Điều này làm La Hồng cảm thấy khá an ủi, ít nhất, những khí huyết thiếu hụt kia, cũng không phải đổ sông đổ biển.
La Hồng một thân bạch y, sắc mặt có chút tái nhợt, đi tới trước gương đồng. Nhìn khí Chính Dương sáng rực chói mắt trong gương đồng, còn rực rỡ hơn lúc trước, gương mặt đang mỉm cười mãn nguyện của hắn bỗng chốc cứng lại.
“Sao lại càng ngày càng đậm thế này?!”
La Hồng quả thực vô cùng bất lực. Có điều, nghĩ kỹ thì, khí m Sát bị rút đi vậy thì số khí Chính Dương còn dư kia chắc chắn sẽ tràn ra ngoài rồi.
Khí Chính Dương trên người hắn càng ngày càng nồng đậm cũng là có nguyên do.
Chỉ là, biết nguyên nhân rồi, hắn lại bất lực không biết sửa đổi như thế nào.
Dù sao thì, muốn sung sướng hút hết khí âm sát để dồn vào đan điền thì phải bỏ ra nỗ lực cùng trả giá thôi.
Không để ý đến những thứ vớ vẩn này nữa. Nếu đã không thay đổi được, vậy thì cứ mặc kệ nó thôi.
Không bận tâm đến khí Chính Dương lộng lẫy bắt mắt quanh thân kia, trong lòng La Hồng liền dễ chịu hẳn. Hắn vẫn là Bại Hoại được chính thức công nhận như trước kia.
Cố gắng từng bước trên con đường trở thành Đại Bại Hoại!
Lấy quyển sách da người ra, La Hồng mở tới trang giao diện.
Vừa nhìn thấy, đôi mắt hắn lập tức ngơ ngẩn.
Tội ác chỉ còn lại có ﹢2010, so với lúc trước ước chừng thiếu 100, điều này làm cho La Hồng như bị sét đánh trong phút chốc, hóa đá tại chỗ.
Chuyện gì đã xảy ra?
Tại sao lại như vậy?
La Hồng không dám tin, vì sao hắn chẳng hề làm gì, mà tội ác đã mất 100 điểm rồi?
Không, không phải hắn không làm gì, hắn đã giết u Dương Chiêu ở Tắc Hạ Học Cung.
Hắn giết người, mà tội ác ngược lại còn ít đi?!
Là ai giúp hắn rửa sạch tội ác!
Môi La Hồng đều đang run rẩy, không hiểu sao có chút đau lòng, để tích góp từng ấy tội ác, hắn phải lấy mạng ra để liều đấy.
Hắn chiến đấu hết mình, khiêu khích cao thủ bốn phương, mới thu về được từng đó điểm tội ác.
Hiện giờ…… Cư nhiên bị trừ100!
Quá thảm!
La Hồng khóc không ra nước mắt, nằm bẹp trên giường, đến ham muốn tu hành cũng chẳng còn.
Một lúc lâu sau, La Hồng mới xoay người đứng lên, suy tư nửa ngày, lấy ra khối Thanh Đồng tà lệnh kia.
Hắn muốn mạnh lên, trừ bỏ dựa vào tội ác đổi lấy khen thưởng ra, còn có thể tìm vài tên Tà tu mượn một ít tà sát khí.
Dùng đan dược sẽ có tác dụng phụ, đến bây giờ chân La Hồng vẫn còn nhũn ra, cho nên, hắn cảm thấy cần thay đổi một chút sách lược tăng tu vi.
Tìm Tà tu mượn một ít tà sát khí, hẳn là lựa chọn không tồi.
Lúc trước La Hồng đã có quyết định này, hiện giờ xem ra đã đến lúc thực hiện rồi.
Nâng Thanh Đồng tà lệnh trên tay lên cao, tâm thần hắn dần chìm vào trong đó.
Chốc lát sau, La Hồng đã xuất hiện ở trong không gian của Thiên Địa Tà Môn
Đây là lần đầu tiên La Hồng tiến vào không gian Thiên Địa Tà Môn trong Thanh Đồng tà lệnh, tuy trước đó La Hồng đã từng đến nơi này thông qua Hắc Thiết tà lệnh, hai thứ này vẫn có chút khác biệt.
Điểm đầu tiên là số lượng người ở đây đã giảm đi.
Nhân số trong Thanh Đồng tà lệnh… ít hơn một nửa so với Hắc thiết tà lệnh.
Hơn nữa, La Hồng còn có thể thấy được phía trên Thiên Địa Tà Môn, có treo một bảng cáo thị, trong bảng cáo thị là đủ loại nhiệm vụ tà ác.
La Hồng nhìn chằm chằm bảng cáo thị trong chốc lát, sắc mặt có chút cổ quái.
“Nhiệm vụ Địa Bảng: Đánh chết La Hồng – tấm gương chính nghĩa trong huyện An Bình ( khen thưởng nhiệm vụ: Thưởng một trăm sợi Bản Nguyên Sát Quang, thăng cấp lên tư cách Bạch Ngân tà lệnh).”
“La Hồng: Con trai Tắc Bắc đại tướng quân La Hậu của vương triều Đại hạ, cháu của Trấn Bắc Vương La Cuồng, tấm gương tốt về chính nghĩa trong huyện An Bình, thiên phú yêu nghiệt, là Thất phẩm nhưng có thể giết Ngũ phẩm, có năng lực tác chiến vượt cấp, gõ chuông Thánh Nhân 360 lần, được ý chí của Thánh Nhân tẩy rửa, Khí Chính Dương trên người nồng đậm, nghi ngờ là Nho thánh chuyển thế, nên đặc biệt, treo thưởng trên Địa Bảng.”
La Hồng thấy nhiệm vụ giết chết chính mình, sau lại thấy được giới thiệu về chính mình, mặt tức khắc đen như đít nồi.
“Nho thánh chuyển thế? Ngươi mới là Nho thánh chuyển thế, cả nhà ngươi đều là Nho thánh chuyển thế!”
“Bản công tử chính là Bại Hoại được chứng nhận đàng hoàng đấy có biết khong hả?!”
“Thiên Địa Tà Môn có mắt không tròng này, tà môn rác rưởi này sớm hay muộn cũng có ngày xong đời!”
La Hồng tức giận đến mức mặt mũi trắng bệch.
Dưới Thiên Địa Tà Môn, có không cái tên phía trên đỉnh đầu của mấy bóng người sáng lên, rất hiển nhiên, đó đều là những Tà tu nắm giữ Thanh Đồng tà lệnh, ở không xa huyện An Bình.
Bình tĩnh lại, La Hồng nhìn lướt qua, phân tích tình hình. Về cơ bản, hắn cũng hiểu được, nhiều người nắm giữ Thanh Đồng tà lệnh như vậy, cũng đều nhìn thấy nhiệm vụ trên Địa Bảng, muốn tới giết hắn hẳn.
Nếu không, chỉ với việc hiện giờ Tắc Hạ Học Cung tồn tại ở huyện An Bình, thì đám Tà tu của Thiên Địa Tà Môn này muốn tới gần hắn cũng là chuyện vô cùng nguy hiểm.
Phu tử nắm giữ Tắc Hạ Học Cung dù sao cũng là Nho tu, Lý Tu Viễn còn là Trạng nguyên đương triều, hội tụ chính khí trường hà, có thể nói là khắc tinh của Tà tu.
“Đúng thật là không muốn sống……”
“Khoảng thời gian này đã chết nhiều Tà tu như vậy rồi, nhưng vẫn có Tà tu như tre già măng mọc muốn giết ta……”
La Hồng nheo lại mắt.
Trong lòng nổi lên tính toán, tầm mắt dừng ở phần thưởng kia, 100 sợi Bản Nguyên Sát Quang.
Có lẽ, là do phần khen thưởng này đã hấp dẫn đám Tà tu đó?
La Hồng xoa xoa đầu, cảm giác mình thật không xứng với cái danh Tà tu, Sát quang này là thứ gì vậy?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT