Thiên tài Kim Trướng Vương Đình đều dũng mãnh thiện chiến, sao lại là kẻ chết đầu tiên?
Giờ phút này, Hoàn Nhan Xa Cổ đang phải cố gắng đè nén sát tâm kinh khủng.
Tay gã ta lau qua thi thể Thác Bạt Băng, cảm thụ được trên đó lưu lại ba phần kiếm khí.
Nhắm mắt lại, bên trong đôi mắt mơ hồ lấp lóe qua một vòng ánh kiếm, Địa Giao gào thét......
“Cổ kiếm Địa Giao!”
“Người giết A Băng, là con trai của La Nhân Đồ!”
Hoàn Nhan Xa Cổ bỗng nhiên mở mắt ra, sát khí kinh khủng, dường như hóa thành Đại Long quyển, muốn muốn bay hết mọi thứ trên mảnh đất bằng.
Ở nơi xa.
Triệu Đông Hán vô cùng kinh ngạc, sau đó, tỏ ra thích thú cười to.
“Có thể đoán được chính là công tử nhà ta, lúc trước công tử nhà ta chặt đầu của tiểu thư Triệu gia, cũng làm nhanh chóng như vậy đấy!”
“Công tử nhà ta, rất thích trảm đầu nữ nhân!”
Hoàn Nhan Xa Cổ nghe được Triệu Đông Hán cười to, điệu cười mỉa mai kia, giống như lưỡi đao đâm vào ngực của gã.
Gã lạnh lùng nhìn chằm chằm Triệu Đông Hán, ánh mắt giống như chim ưng trên thảo nguyên.
Sắc mặt Triệu Đông Hán lập tức tái đi, áp bách to lớn khiến hô hấp của hắn ta dần trở nên khó khăn.
Viên mù tay ôm gậy trúc, tay cầm ngân thương, mũi thương hướng xuống đất, xua tan khí lực áp bức của Hoàn Nhan Xa Cổ.
“Chết chính là chết, công tử nhà ta còn không thể giết người sao?”
“Công tử nhà ta, chính là con trai của La Tướng quân, giết một người Hồ thì thế nào?”
“Ngạc nhiên thật.”
Thanh sam của Lý Tu Viễn bay lên, cũng nhàn nhạt mở miệng: “Yên lặng.”
Y mở miệng lại sử dụng ngôn xuất pháp tuỳ.
Trên bãi đất trống, mọi thứ nhanh chóng trở nên yên tĩnh vô cùng.
Trên trán Hoàn Nhan Xa Cổ nổi gân xanh, hít sâu một hơi.
Gã nhìn chằm chằm cung điện trên Đông Sơn, hiện tại, gã chỉ có thể gửi hy vọng ở thiên tài khác của Kim Trướng Vương Đình, Hoàn Nhan Liệt Hỏa.
Nhất định phải giết La Hồng!
Nếu không, cái chết của Thác Bạt Băng, khi trở về không có cách nào giải bày.
Đợi cho tất cả mọi người an tĩnh lại.
Lý Tu Viễn móc ra một bảng danh sách từ trong tay áo xanh, sau đó, ném nó ra ngoài. Danh sách bay trong gió, sau khi mở ra, nó lộ ra những cái tên dày đặc.
Đó là tên của tất cả những người đã leo trên bậc thang Đông Sơn.
......
Đối với chuyện xảy ra bên trên bãi đất trống, La Hồng đương nhiên không biết.
Giờ phút này hắn có chút vui vẻ.
Việc tuyển chọn của Tắc Hạ Học Cung quả thực đã tạo cho hắn áp lực rất lớn, nhưng...... đồng thời cũng mang đến cơ duyên to lớn.
Nếu có thể giết những thiên tài này, triệu hồi Tà Ảnh của bọn họ, có lẽ, La Hồng có thể tạo ra một đoàn quân Tà Ảnh thiên tài.
Đương nhiên, đây mới chỉ là tưởng tượng, dù sao, triệu hồi Tà Ảnh có khả năng sẽ thất bại.
Thực lực của Thác Bạt Băng, không tính là yếu.
Nhưng, đối với La Hồng mà nói, giết đi kỳ thật rất dễ dàng.
Trên thực tế, La Hồng là tà tu Thất phẩm, so với Lục phẩm chỉ kém một cảnh giới, thêm vào đó lại còn có Tà Ảnh âm hiểm tập kích, hắn chưa phát huy hết thực lực thì đã giết chết Thác Bạt Băng rồi
Dù sao, thủ đoạn mạnh nhất của hắn còn chưa sử dụng đâu.
Xa xa trên con đường đá.
La Hồng tiếp tục leo núi, sương mù trắng dày kéo dài, chẳng mấy chốc lại xuất hiện một rừng đào, lại đến chỗ không thể leo tiếp được.
Không leo núi được nữa, La Hồng ngồi xếp bằng, lòng có như cảm giác được gì, mở sách da người ra.
A?
La Hồng lật đến trang nhật ký đã lâu không đụng.
Lịch Đại Hạ, ba mươi tháng sáu, trời quang.
Hôm nay, Tắc Hạ Học Cung tuyển chọn, ta tham dự cạnh tranh để tiến lên bậc thang, gặp Thác Bạt Băng, đã giết, cũng làm cho ả chết không nhắm mắt.
【 Nhật ký sự kiện thứ nhất, tội ác +100, phát động nhằm vào đối tượng, tội ác tăng gấp đôi 】
Trên bãi đất trống giữa sườn núi, Hoàn Nhan Xa Cổ nhìn thấy thi thể của Thác Bạt Băng, thông qua kiếm khí đánh giá tìm ra hung thủ là ta, tức giận đến muốn nổ tung.
【 Nhật ký sự kiện thứ hai, tội ác +50, phát động nhằm vào đối tượng, tội ác tăng gấp đôi】
Khác, hôm nay đi ra ngoài lại hung dữ với Tiểu Đậu Hoa.
【Nhật ký sự kiện thứ ba, tội ác +1】
Đóng sách lại, đôi mắt La Hồng lấp lánh.
Giống như ánh sao sáng rực trong bầu trời đêm.
Mặc dù không có giết Hoàn Nhan Xa Cổ, nhưng hoá ra giết chết thiên tài Kim Trướng Vương Đình, chọc tức Hoàn Nhan Xa Cổ cũng thu được tội ác?
Trong lúc nhất thời, La Hồng cảm xúc dâng tràn, giống như tìm được con đường phát tài mới.
“Đến đến đến, thiên tài Kim Trướng Vương Đình, đến nhiều vào!”
La Hồng cất sách da người, chống kiếm, thì thầm mong chờ đến hưng phấn.
.....
Trong bãi đất trống giữa sườn núi.
Lý Tu Viễn dường như nghe được lời thì thầm của La Hồng, khẽ giật mình.
Sau khi, nhìn thoáng qua mặt mũi tràn đầy âm u của Hoàn Nhan Xa Cổ, khóe miệng khẽ nhếch, giơ tay lên, ho nhẹ một tiếng.
......
Sương mù tan đi.
Một đầu con đường đá cong cong nối thẳng đến rừng hoa đào.
Trên con đường đá, một nam nhân người Hồ, mặc một bộ quần áo da dê to lớn, trên người đại hán người Hồ vác cung tên gỗ Tùng vàng, bình tĩnh từng bước mà leo lên bậc thang.
Khí lực Ngũ phẩm đang không ngừng phát ra, hàng trăm cánh hoa đào bị cuốn lên.
Nhưng, đại hán người Hồ này rất nhanh đã dừng bước, ngẩng đầu nhìn thiếu niên áo trắng đang ngồi dưới gốc cây hoa đào.
Đôi mắt không khỏi co lại, có chút hứng thú, con trai của La Nhân Đồ?!
Nhưng, khiến đại hán người Hồ kinh ngạc chính là...... Một kẻ mới có tu vi Bát phẩm, nhìn thấy người một thân mặc trang phục người Hồ, toát ra khí tức Ngũ phẩm là gã lại còn hưng phấn hơn bản thân gã nữa.
Hử?
Tên này, bị bệnh à?!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT