Ca Tiểu Ly chạy để quên đi những khó chịu trong lồ ng ngực.

Lúc cô sang đường chưa kịp nhìn đèn đỏ, phía bên đường đột nhiên vang lên tiếng hét,
"Cô gái, cẩn thận đằng sau?"
Ca Tiểu Ly dừng lại, chưa kịp nhìn xem rốt cuộc đằng sau mình có thứ gì.

Đột nhiên cô thể cô đau đớn, bị một lực mạnh hất văng ra.
Tiếng "kétttt!" ma sát bánh xe ô tô chói tai.

Người trên xe bước xuống vội chạy đến chỗ người vừa bị chính chiếc xe của mình va phải và hất văng ra.
Chỉ thấy trên đó là một cô gái gương mặt xinh đẹp trắng bệch nằm trên vũng máu lớn nhuốm bẩn bộ váy trắng trên người cô.

Như một đóa hoa ly trắng bị nhuốm bẩn.

Miệng Ca Tiểu Ly mấp máy tên của Tống Dực một lần.

Sau đó trực tiếp rơi vào hôn mê.
Phòng cấp cứu còn mở đèn đỏ chói lọi.

Bên ngoài, mẹ Ca khẽ dựa lên vai ba Ca mà khóc thút thít.

Bên cạnh là Ca Lập Triết thần sắc rối loạn.
Lúc bác sĩ đi ra, chưa kịp lên tiếng đã bị mẹ Ca dành lời trước, "Bác sĩ, con tôi, con gái tôi có làm sao không?"
Bác sĩ tháo trên mặt cái băng khẩu ra, trả lời, "Ca phẫu thuật thành công, nhưng cô ấy bị tụ máu trên đầu, lại gặp tình trạng hoảng loạn trước khi bị tai nạn, nên khi tỉnh lại có thể sẽ quên đi một số việc"
"Sao, sao có thể...!" Mẹ Ca nghe câu trả lời, rời rạc người.

Con gái bà...
Ca Lập Triết tiến lên đỡ lấy mẹ mình, "Mẹ, bình tĩnh đi, con bé có thể giữ được cái mạng là tốt rồi" Nói xong, ánh mắt hắn lóe lên tia sáng ngoan độc.

Tống Dực đã sang bên nước ngoài, hoàn toàn không có khả năng tác động đến cô.

Hơn thế nữa, Ca Lập Triết cũng không có định muốn để cho Tống Dực quen biết Ca Tiểu Ly.
Người đàn ông tên Tống Dực đó là ác ma, là độc dược, Ca Tiểu Ly vô cùng đơn thuần, ở chung với hắn, vô luận thế nào cũng không thích hợp.
Lúc Ca Tiểu Ly tỉnh lại đã là ba ngày sau.

Ánh mắt đen láy to tròn của cô cứ ngơ ngẩn nhìn lên trần nhà màu trắng tin, xong lại bị một tiếng nói vui mừng gây sự chú ý:
"Con gái, Tiểu Ly của mẹ...!" Mẹ Ca đến gần cô, khóc lóc thuơng xót, nhìn băng gạc trắng cô quấn trên đầu càng thấy thuơng xót hơn, tình mẹ bao la bộc phát.

"Mẹ!" Ca Tiểu Ly kêu một tiếng, đánh mắt sang phía ba Ca, "Ba!" xong lại nhìn Ca Lập Triết, "Anh hai"
"Còn...!" Nhận thấy trong phòng còn một người đàn ông nữa, nhưng cô không biết là ai, liền hỏi, "Người đó là ai?"
Kiều Tư Chân cười đến xinh đẹp mị hoặc, "Tiểu Ly không nhớ anh sao? Anh là anh Tư chân của em đây"
Hắn vốn là không ngờ tới bạn học chung vốn thân thiết của mình lại là anh trai của cô bé mình thuơng.

Ngày hôm qua khi Ca Lập Triết hỏi hắn có phải hay không là thích Tiểu Ly, hắn đã không do dự mà trả lời là đúng.
Ca Tiểu Ly thuờng ngày rất bám lấy Tống Dực — hắn biết.

Vậy nên nhân lúc cô đang không có một chút trí nhớ nào về người kia, hắn hẳn là có quyền bên cạnh cô, đúng không?
"Anh Tư Chân?" Ánh mắt cô mờ mịt, "Anh Tư Chân là ai? Có quen với em sao?"
Ca Lập Triết tiến lên xoa xoa đầu nhỏ của cô, "Tiểu Ly em không nhớ sao? Hàng ngày em rất thân với cậu ấy mà, em còn thuờng nói rằng em thích nhất là Tư Chân, sau này muốn gả cho hắn"
"Em có nói vậy sao? Sao em không nhớ gì hết?"
Kiều Tư Chân bất đắc dĩ thở dài một hơi, nét mất mát giả tạo hiện lên trong đuôi mắt, "Thôi, em nghỉ ngơi đi" Nói xong, hắn đi ra ngoài.
Ca Lập Triết hiểu tình thế, dỗ ngọt Ca Tiểu Ly vài câu rồi cho cô đi ngủ.

Xong hắn vừa ra khỏi phòng lại bị mẹ Ca giận dữ kéo đi.
"Mẹ làm gì vậy?" Giọng Ca Lập Triết bất mãn.

Mẹ Ca hừ lạnh một cái, "Nói đi, tại sao con lại nói thế? Kiều Tư Chân kia là ai? Tại sao lại bảo rằng hắn rất thân với Tiểu Ly?"
Lúc trong phòng bà đã vốn rất tức giận nhưng nghĩ đến con gái liền không có bộc phát.

Nay có dịp đương nhiên phải hỏi cho ra lẽ.
"Chuyện Tiểu Ly chơi thân với Tư Chân là thật, còn những chuyện còn lại, mẹ đừng can thiệp"
"Tại sao lại không được can thiêp?" Mẹ Ca khó chịu, "Tiểu Ly là con gái mẹ, nó từ nhỏ phải chịu bất công của cuộc sống, con thân là anh trai đừng có nghĩ đến việc tổn thuơng em gái mình"
"Rồi rồi, con biết rồi"
Ca Lập Triết trả lời xong liền hướng về phía Kiều Tư Chân đi tới, mặc kệ mẹ mình vẫn đang lầm bầm phía sau.
Lúc nào cũng là Tống Dực tốt nhất —– Nhưng ai biết bản chất thật sự của hắn cũng chỉ là giả tạo.
Mẹ hắn lúc đầu có thể hơi bài xích với Kiều Tư Chân, nhưng dần dần rồi bà cũng chấp nhận thôi.
Kiều Tư Chân thật tâm là một kẻ giả tạo, nhưng hắn không phải là độc dược đối với Ca Tiểu Ly...
Mặc dù Tống Dực có là anh họ của Tống Hải Anh - người Ca Lập Triết yêu, thì trong ván cờ này, Ca Lập Triết cũng sẽ đứng về phía Kiều Tư Chân..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play