Mạc Hy đứng trước sảnh công ty chợt lạnh sống lưng.

Từ khi nào mà công ty truyền thông Đại Lang đổi tên thành công ty truyền thông Lục Thị vậy?

Biểu cảm trên khuôn mặt xinh đẹp của Mạc Hy khi biết người quản lý công ty sau này là Lục Hàn thì vô cùng không vui vẻ.

Cô không ngờ, có một ngày cô lại là nhân viên của Lục Hàn.

Không nhanh cũng chậm, Lục Hàn sẽ đến đây và gây hấn với cô cho mà xem.

"Tại sao cô không vào trong mà còn đứng ở đây thơ thẩn cái gì vậy?"
Chợt nhiên, một giọng nói song song với cô, lọt vào tai, Mạc Hy mới dứt khỏi suy nghĩ vừa rồi, nhìn cô ta bằng một con mắt ngờ ngợ: "Cô cũng là người làm ở phòng tin tức hay sao? Trước đây tôi chưa từng thấy cô."
Cô ta mặt không chút sắc đáp: "Đúng vậy."
Nụ cười nở trên môi của cô, Mạc Hy mở miệng giới thiệu trước: "Chào cô, tôi là Mạc Hy, rất vui được đồng hành cùng cô."
Cô ta bỏ qua cái bắt tay đầy chân thành của cô, còn lên tiếng nói với ngữ khí chán ghét: "Tôi đã từng nghe qua tên của cô rất nhiều rồi, bây giờ mới có dịp được nhìn thấy dung mạo của cô đấy!"
Đây là khen ngợi hay ẩn ý chê nhỉ?

Mạc Hy vốn không biết cô ta là ai, cư nhiên cô ta lại biết đến cô rõ như vậy.

"Tôi không nổi tiếng đến độ ai cũng biết đâu!"

"Vậy sao? Tôi cũng muốn xem thử như thế nào."
Dứt lời, cô ta đi thẳng vào bên trong.

Mạc Hy đứng như trời trồng, vẻ mặt đầy suy tư, cô ta là ai chứ, cô đã đắc tội đến cô ta ư?

Bỏ qua suy nghĩ kia, Mạc Hy nhìn lại đồng hồ, sắp vào giờ làm, sợ trễ giờ nên cũng vào theo.

Mọi người nhìn thấy cô gái kia liền bàn tán xôn xao, và đầy sôi nổi.

Mạc Hy cảm thấy có chút phiền, nhiều lúc cô cứ nghĩ không biết bọn họ đi làm hay là đi hóng chuyện nhà người ta nữa.

Phút chốc, để dẹp tan sự bàn tán có chút nhộn nhịp kia, cô ta vội vàng lên tiếng nói: "Xin chào mọi người, chắc hẳn mọi người đang thắc mắc tôi là ai có đúng không? Tôi cũng xin nói luôn, tôi tên là Hải Yến, là tổng biên tập mới ở đây."
"Ồ! Là tổng biên tập mới đến đó sao? Thật xinh đẹp." Đúng vậy, đó là giọng nói của Trình Thư.

Cô ta vẫn không hề thay đổi, thích nịnh nọt, và bới móc.

Người phụ nữ như vậy biết đến khi nào mới tìm được chồng?

Hải Yến nghe thấy lời khen của Trình Thư liền trở nên thẹn thùng.

Con gái mà ai được khen mà không ngại ngùng cơ chứ.

Hải Yến cũng không phải ngoại lệ: "Cô quá khen rồi."
Mạc Hy thầm bĩu lộ trong lòng, chỉ được việc nịnh bợ, còn công việc làm thì chẳng vào đâu.

Mạc Hy là người ngay thẳng, cô không thích nịnh nọt ai, cũng không thích nâng cao ai quá nhiều.

Vẫn là chính bản thân mình đi lên là tốt nhất.

Cơ mà cô không ngờ chị ta lại là biên tập mới.

Lúc nãy đứng nói chuyện có thể thấy chị ta không hề thích cô là mấy.

Chẳng hiểu vì lý do gì nữa.

Mạc Hy khẽ quay sang hỏi Trình Thư: "Vậy biên tập cũ đâu rồi? "
Trình Thư không nhìn cô, đáp: "Anh ta bây giờ có lẽ đang cầm tiền đi phiêu lưu hưởng thụ rồi, làm gì còn tâm trí nghĩ đến công ty như thế nào nữa."
Mạc Hy kinh ngạc: "Sao tôi lại không nghe ai thông báo nhỉ?"
Trình Thư hình như hiểu sai ý của cô, liền tỏ ra nguy hiểm mà nói: "Cô là đang sợ, không có anh ta ở đây sẽ không có ai để bênh vực thiên vị cô nữa sao? Để tôi chống mắt lên xem thử cô sẽ làm được gì nếu như không có anh ta ở đây.

"
Nghe thấy những lời nói đầy xem thường kia của Trình Thư, Mạc Hy chỉ lấy làm buồn cười mà thôi, cô từng nói với cô ta, những gì cô có ngày hôm nay là do chính bản lĩnh của cô làm nên.

Làm gì có chuyện nhờ vào sự thiên vị của ai cơ chứ.

Ăn nói không có căn cứ!!

Cái gì cần nói Hải Yến cũng đã nói xong, cô ta liền vẫy đôi bàn tay: "Được rồi, mọi người bắt tay vào làm việc đi."
Chợt nhớ ra còn một điều chưa nói, Hải Yến lên tiếng nhanh: "À, còn một việc nữa, tôi cần nói rõ cho mọi người cùng biết, đó là Hải Yến tôi trước giờ làm việc rất không thích người vô dụng dùng cách hèn hạ để có thể nâng tầm bản thân.

"
"Ý của chủ biên là đang nói ai nhỉ?" Trình Thư cố ý hỏi với thanh âm rõ lớn.

Và tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào Mạc Hy.

Gương mặt của cô rũ xuống, cô càng xác định rõ, bọn họ đều biết người mà chị ta đang nói đến chính là cô.

Cơ mà có vẻ như chị ta đang nhằm vào cô thì phải, một mình Trình Thư còn chưa đủ phiền hay sao? Bây giờ lại thêm một Hải Yến nữa.

"Mạc Hy, tôi nghe chủ biên cũ của cô có nhắc về cô, anh ta nói cô là người có năng lực nhất ở công ty đúng không?" Hải Yến chợt mở lời hỏi Mạc Hy.

Để cô phải dừng lại suy nghĩ của mình, hèn mọn mà nói: "Quá khen rồi, tôi không dám nhận đâu.

"
"Tôi không cần biết đó là những lời nói thật hay giả, nhưng mà tôi mong rằng cô có thể cố gắng giúp cho công ty Lục thị ngày một phát triển hơn, và cũng đừng khiến tôi khinh thường cô." Hải Yến đứng khoanh mà nói.

Ngữ khí vô cùng sắc bén.

Đúng là không thể sai vào đâu được, chủ biên tập mới này đang nhắm vào cô.

Mặc dù biết rõ là như vậy, tuy nhiên Mạc Hy vẫn tỏ ra không chút sợ sệt hay lo lắng gì, đáp: "Chủ biên tập đã nói vậy thì cứ yên tâm đi, tôi sẽ không làm chị thất vọng đâu."
Hai ánh mắt đầy sắc lạnh nhìn vào nhau chăm chú, như sắp có cuộc chiến nảy lửa sắp xảy ra.

Đứng bên này, Trình Thư nhìn thấy biểu cảm của Hải Yến khi nhìn vào cô, khẽ suy nghĩ: "Chủ biên tập mới đến này có vẻ ghét Mạc Hy nhỉ? Vậy cũng tốt, cuối cùng cũng có người đối phó cô ta rồi."
----còn---.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play