Thấy cô nói với ngữ khí chắc chắn như vậy Hải Yến cũng bớt đi một phần nào của sự lo lắng, ngoảnh mặt đi, kèm theo vài lời: "Bây giờ cô đi chuẩn bị thật chu đáo đi, còn những người khác giải tán về làm việc của mình."
Những nhân viên khác nghe căn dặn cũng không dám tụ tập ở đó bàn tán chuyện nữa.

Đúng lúc Đồng Anh Anh bước đến cạnh cô cười tít mắt, giơ tay khích lệ: "Chị Hy Hy cố lên nha, em tin chị làm được."
"Ha ha ha." Mạc Hy cười phá lên, rất oai phong nói: "Đơn thuần là một buổi phỏng vấn cho nên không làm khó được chị đâu mà."
Dù gì cô cũng có kinh nghiệm bốn năm chả nhẽ cô lại thất bại trong việc này, không có khả năng đó!!!
Đồng Anh Anh vẫn cười niềm nở: "Chị chuẩn bị đi em không phiền chị nữa."
Hết câu liền đi về bàn làm việc, rất nhanh vẻ mặt của Mạc Hy dịu xuống cô đang nghĩ về chuyện của cô.

Thật ra cô biết lý do vì sao tổng biên tập giao cho cô nhiệm vụ lần này.

Cô nhất định sẽ nắm bắt cơ hội này thật chắc.

Còn có tiền thưởng cuối năm đến khi ấy cô không sợ không có tiền mua đồ cho con rồi.

Chỉ cần nghĩ đến tiền là hai mắt của cô gần như sáng rỡ lên.

Cùng thời điểm đó tại phòng làm việc của Hải Yến, tiếng thét gào khó hiểu lại uất nghẹn của Trình Thư rộ lên: "Tổng biên tập chị nói rõ cho tôi nghe đi, ban đầu chị nói sẽ giao cuộc phỏng vấn đó cho tôi vậy mà bây giờ lại lật lọng đổi thành Mạc Hy."
Hải Yến ngồi đó còn bày ra vẻ mặt hết sức chật vật nói: "Trước tiên cô nên trấn áp bản thân lại một chút đi, không phải tôi không muốn giao cho cô chỉ là tình thế ép buộc cho nên tôi đành làm vậy."
"Tình thế ép buộc? Ý của chị là sao?" Trình Thư nhíu mày gặng hỏi cho ra lẽ.
Hải Yến tiếp tục giải thích: "Lúc nãy đột nhiên bên phía Niệm Tu Trúc có gọi điện đưa ra một yêu cầu đó chính là bắt buộc Mạc Hy phải là người phỏng vấn, còn nếu không làm đúng như yêu cầu đưa ra thì việc phỏng vấn này xem như hủy bỏ."
Trình Thư cả kinh trước lời của Hải Yến: "Sao lại có thể…Chẳng lẽ Mạc Hy và Niệm Tu Trúc có quen biết với nhau?"
Nếu thật là như vậy thì cô ta không thể so được, cũng không thể xen vào xin phỏng vấn được.
Hải Yến nhún vai bày tỏ sự bất lực rõ trên gương mặt của mình, đáp lại: "Không như cô nghĩ đâu, thật ra Niệm Tu Trúc đi xem bói và thầy bói có nói người lần này phỏng vấn phải mang họ Mạc, mà đặc biệt cả tòa soạn chỉ có Mạc Hy là họ Mạc."

Một lần nữa Trình Thư không giấu được sự kinh hãi tột độ: "Chỉ vì khác họ mà mất đi cơ hội ngàn vàng này sao? Buồn cười thật đó!"
"Tôi cũng không nghĩ Niệm Tu Trúc lại có là một người có lối mê tín như thế!" Hải Yến cười trừ, khẽ suy nghĩ về việc mà Niệm Tu Trúc đã đưa ra, cũng không nghĩ đó là sự thật.
Không dừng lại ở đó Trình Thư tiếp tục nghĩ ra cách khác, điên rồ nói: "Tổng biên tập Hải chị nghĩ thế nào nếu như tôi đổi thành họ Mạc?"
Hải Yến nhíu mày nhìn cô ta: "Cô đoán xem có được hay không? Chỉ vì một cuộc phỏng vấn mà cô muốn đổi họ của ba mình hay sao?"
"Tôi…" Trình Thư lập tức cứng họng ngay, Hải Yến nói cũng chí lý.

Cô ta vốn mang họ Trình từ nhỏ đến giờ nếu như bây giờ thay tên đổi họ chả khác gì mang tội bất kính.
….
Thoạt sau Mạc Hy một thân một mình đến công ty của Niệm Tu Trúc.

Kì thực nơi đây lớn rộng hơn cô tưởng tượng, cảm giác như vừa đến một tòa đài của Vua Chúa, cô hít vào một hơi thật sâu rồi đi vào, vừa hay nhân viên của công ty đi ra đón tiếp cô, chào cô một cái mỉm cười hòa đồng nói: "Cô Mạc thành thật xin lỗi cô trước, hiện tại nhà thiết kế Niệm của chúng tôi đang bận họp nên mong cô có thể chờ một lát ạ."

Mạc Hy ngồi xuống ghế không hề tỏ thái độ khó chịu, cô vốn thân thiện từ trước đến giờ: "Không có gì đâu cô cứ đi làm việc của mình đi tôi ở đây chờ là được rồi."
Nhân viên gật đầu rồi đi khỏi, thừa dịp cô lấy ra một cuốn sổ nhỏ bên trong đó là những câu hỏi cô dành để lát sau sẽ hỏi Niệm Tu Trúc.

Tất cả cô đều ghi nhớ và thuộc nằm lòng.
Vào thời điểm đó tại phòng giám sát của công ty, trên màn hình lớn xuất hiện hình ảnh của Mạc Hy rõ rành rành, từng đường nét xinh xắn cùng những biểu cảm tinh tế của cô làm Niệm Tu Trúc phải dè chừng, mặc nhiên vẫn tỏ ra biểu cảm khiêm nhường: "Đây chính là người đã kết hôn với A Hàn sao?"
"Đúng rồi có phải em thấy cô ấy rất xinh hay không?" Tứ Bách Lạc không hẹn mà khen ngợi Mạc Hy, chưa hết tiếp tục nói: "Lần đầu tiên gặp cô ấy anh đã khá bất ngờ với nhan sắc kiều diễm đó."
Niệm Tu Trúc chùng mặt, cảm thán: "Ặc! Có vẻ như rất lâu rồi anh mới nhìn thấy gái xinh nhỉ?"
 ----còn---.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play