Dương Tử ngạc nhiên hỏi lại lão nhân long tộc kia:

- Lão nhân gia người không có nhầm vào đâu đấy chứ? Thân thể ta đâu mang huyết mạch long tộc đâu?

Lão nhân kia vẫn quỳ ở đó mà đáp lại:

- Đây cũng không phải trường hợp đầu tiên mà người có khí tức của long tổ mà lại không mang huyết mạch long tộc. Có lẽ là do thần hồn của ngài đấy ạ!

Dương Tử lại ngạc nhiên mà hỏi:

- Không phải trường hợp đầu? Vậy có người giống như ta sao?

Dứt câu hắn cũng đứng dậy mà đỡ lão nhân kia lên, vừa phủi bụi trên người lão hắn vừa nói:

- Trước tiên lão nhân gia ngài cứ đứng lên trước đi đã! Đại lễ này tiểu tử như ta không dám nhận đâu.

Cô nàng long tộc kia nhí nhảnh đáp lại:

- Không sao đâu! Bất cứ ai trong long tộc bái kiến Long Tổ đều phải quỳ xuống.

Dương Tử thấy họ đang hy vọng về việc mình là chuyển thế của Long Tổ hắn liền nói:

- Huyết mạch thì ta không có, thần hồn ta càng không thể. Nhưng cho ta hỏi lão nhân ngài một câu được không?

Lão nhân kia liền cung kính đáp lại:

- Long Tổ cứ hỏi ạ.

Dương Tử nghiêm túc hỏi:

- Tên của Long Tổ là gì vậy?

Tần Lãnh có chút không kịp đội mũ bảo hiểm, hắn thầm nghĩ:" Huynh ấy quay xe cũng nhanh quá đấy, mũ bảo hiểm ta còn chưa đội mà. Chưa chi đã muốn nhận làm Long Tổ rồi sao?" Lão nhân kia vẫn cung kính lên tiếng trả lời:

- Thưa Long Tổ! Tên ngài là Ngao Phệ ạ!

Dương Tử nghe vậy liền có chút vui mừng mà nói:

- Vậy thì vẫn là lão nhân gia ngài nhận nhầm người rồi. Thứ để long tộc các vị nhận biết là huyết mạch và thần hồn còn thứ mà các vị đang thấy ở trong thức giới của ta là một con giun đất đang ngủ nướng này đây!

Ngao Phệ bị ném ra ngoài không thương tiếc, nó tỉnh dậy rồi gào lên:

- Ngươi gọi ta ra đây có chuyện gì à?

Dương Tử lắc đầu, hắn thở dài mà nói:

- Hình như là ta đưa ngươi về nơi mà ngươi sinh ra rồi thì phải, nhận thức được tình hình hiện tại đi con rồng ngáo.

Ngao Phệ nghe vậy thấy ngạc nhiên, hắn vừa dụi mắt vừa hỏi:

- Ngươi đưa ta về Hư Không Giới làm cái gì vậy?

Hắn ngáp dài một cái rồi nhìn xung quanh, thấy nhiều người hắn liền hỏi Dương Tử:

- Họ là ai vậy?

Dương Tử đáp lại:

- Họ là tộc nhân của ngươi đấy, Long Tộc đấy.

Ngao Phệ gãi đầu hỏi:

- Tộc nhân? Ta có kết hôn với ai đâu?

Dương Tử liền đấm vào mặt Ngao Phệ mà nói:

- Đây là Siêu Việt Thế Giới đấy, ngươi ở trong Hư Không Giới phải nên hỏi là sao ta lại có tộc nhân ở đây chứ? Ngươi là Long Tổ cơ mà?

Ngao Phệ cũng gật đầu mà nói:

- Nhắc mới nhớ, họ có huyết mạch rất thuần khiết đấy.

Dương Tử thở dài đáp:

- Ta đã bảo họ là long tộc tộc nhân rồi mà.

Ngao Phệ liền quay sang hỏi lão nhân kia:

- Lão già! Nói ta nghe xem sao ta lại có quan hệ với ngươi?

Lão nhân kia cảm nhận được thần hồn của Ngao Phệ thuần khiết vô cùng lại có sức cường đại của của Long Tộc trân chính. Lão liền quỳ xuống mà nói:

- Bái kiến Long Tổ, ta là Ngao Hà tộc trưởng đời này của long tộc.

Ngao Phệ có chút mất kiên nhẫn mà nói:

- Ta không có quan tâm tên tuổi nhà ngươi, nói cho ta tại sao ta ở Hư Không Giới mà lại liên quan đến Siêu Việt Thế Giới nhà các ngươi.

Ngao Hà liền cung kính đáp lại:

- Thuở khai sinh ra 16 Siêu Việt Thế Giới ngài cùng ba vị thần thú của ba tộc kia đã khai sinh cùng lúc với vũ trụ này. Năm ngài ngã xuống là năm cả vũ trụ gặp đại nạn, nó gọi là Tái Thế lần thứ nhất.

Dương Tử có chút ngạc nhiên hỏi:

- Tái Thế? Đừng bảo nó là thời khắc khiến cả thế giới sinh ra trật tự mới đúng không?

Ngao Hà liền gật đầu rồi nói tiếp:

- Đúng vậy. Năm đó Thượng Cổ Ma Tôn được sinh ra, chủ trong 3 tháng hắn trưởng thành đến mức quỷ dị. Tu vi đạt đến giới hạn của Vũ Trụ, hắn đạt đến tận cùng tu vi liền cắm kiếm tự mình xưng vương 16 Siêu Việt Thế Giới. Tứ đại thần thú cùng 12 vị chủ nhân của 12 Siêu Việt Thế Giới kia hợp sức lại tấn công hắn. Một trận này đánh cả vạn năm, cuối cùng đến cả bốn vị thần thú đều vong mạng. 12 vị kia thì mất một nửa, thời khắc cả vũ trụ sắp rơi vào hắc ám một người liền xuất hiện. Hắn mang đến kì tích, mang đến ánh sáng cho thế giới này, nhưng tu vi hắn có cao thì vẫn chưa đủ sức để giết được Thượng Cổ Ma Tôn. Hắn đành phong ấn tên kia vào trong Hư Không Tinh Hải, nơi nằm giữa 16 Siêu Việt Thế Giới. Đại kết cục của trận chiến lại tàn khốc vô cùng, vị kia chỉ đưa ra pháp quyết tu luyện và hệ thống tu luyện cho mọi ngươi rồi tự mình phong ấn cạnh Thượng Cổ Ma Tôn. Tàn khốc là do một siêu việt thế giới đã không còn nổi sự sống nào. Sau này một người được gọi là Thủy Mặc Đạo Nhân vung tay đem cả biển lửa kia dập tắt rồi cũng tự mình cai quản.

Dương Tử nghe xong liền xuy nghĩ một hồi rồi nói:

- Vậy các ngươi có hệ thống tu luyện như thế nào?

Ngao Hà liền vuốt râu rồi đáp lại:

- Bắt đầu là Luyện Thể, Hợp Đạo, Luyện Khí, Hoán Đạo, Độ Kiếp, Tiên Thiên, Hoàng Thiên, Thiên Đạo, Phá Hư, Thần Chi, Chi Chủ sau cùng là Võ Đế. Đó là căn bản của tu luyện tiếp theo là cao hơn, bắt đầu là Tịch Mệnh Cảnh, tiếp theo là Đạo Nhân Cảnh. Còn cái tiếp nữa ngài vẫn đừng nên nghe thì hơn, thực lực của ngài bây giờ tuy mạnh nhưng có lẽ vẫn chưa đủ để nghe đâu.

Ngao Phệ liền gào lên:

- Vậy ta liên quan gì đến các ngươi chứ?

Ngao Hà lại cung kính nói tiếp:

- Năm ngài sắp chút hơi thở cuối cùng ngài có nói ngài sẽ trở lại ở một đại thiên thế giới không có một con rồng nào và không nằm trong 16 siêu việt thế giới. Bốn vị thần thú thì chỉ có Chu Tước là có thể tự phục sinh, mà lúc đó cũng sắp tới rồi.

Tần Lãnh liền lên tiếng:

- Vậy các vị tấn thăng lên Tịch Mệnh Cảnh mà không cần dùng tới cách chết không?

Nữ nhân long tộc kia liền nhí nhảnh đáp lại:

- Có đó, nhưng vẫn là cần đan dược giả chết. Thêm điều nữa, nhưng kẻ tự mình đột phá mà không cần đan dược sẽ có căn cơ vững hơn những kẻ ăn đang dược đấy.

Ngao Phệ lúc này vẫn đang mông lung về cuộc đời, hắn liền nói:

- Vậy ta là kiếp thứ mấy?

Ngao Hà liền cung kính đáp lại:

- Ngài là kiếp thứ 2 ạ, nếu mà chúng ta không tìm thấy ngài ở đâu. Có lẽ do chỉ có người từ đại thiên thế giới đi lên chứ không thể từ Siêu Việt Thế Giới đi xuống ạ.

Dương Tử lúc này có dáng vẻ trầm tư, hắn liền nói:

- Vậy thứ thánh thể này của ta là gì vậy, có tác dụng gì không?

Ngao Hà liền lắc đầu nói:

- Ta không biết, đúng hơn là chưa từng ai biết cả, thánh thể này lần đầu xuất hiện cũng chỉ là trên người của vị kia mà thôi.

Dương Tử trầm ngâm, hắn thầm nghĩ: " Lão già chết tiệt! Vậy mà lừa ta, sao bảo không có kẻ nào thành công hơn ta mà?" Ngao Hà liền nói:

- Các vị vẫn nên đi theo ta thì hơn thắc mắc gì cứ hỏi ta trên đường đi là được. Ta sẽ đưa các vị đến nơi tu luyện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play