Chương 25: Vô Đề
Hai ngày sau.
Căn phòng Vũ Tôn suốt năm ngày chưa hề mở cửa ra. Trương Nhược Tích cùng Vũ Thiếu Dương có lo lắng nhưng cũng không kinh động đến. Vì bây giờ Vũ Tôn đã cường đại đến mức cả Tiềm Long Đại Lục này không có ai đủ khả năng tổn thương tới hắn được.
Về phần Vũ gia, những kẻ bị bắt giam sau chuyện của Vũ Tôn đã được thả ra. Ban đầu, Vũ Lương cùng ca ca của hắn là Vũ Nghi khi bị bắt nhốt vô cùng phẫn uất. Bọn chúng không hiểu tại sao chỉ vì một tên phế vật Vũ Tôn mà đương nhiệm tộc trưởng Vũ Thiên Đô lại sẵn sàng tống giam thiên tài Vũ Nghi, Vũ Lương. Hơn nữa lại còn vô cùng cứng rắn, không chấp nhận bất cứ một lời biện minh, giải thích hay thuyết phục nào và sẵn sàng dùng Vũ Lực trấn áp những kẻ dám phản kháng, bất kể là ai.
Không chỉ có Vũ Nghi, Vũ Lương mà hầu như tất cả những kẻ không hiểu chuyện đều nghĩ như vậy. Không lẽ lão già này làm tộc trưởng lâu quá hóa điên khùng rồi sao?
Tuy nhiên, khi được Vũ Thanh gằn giọng nói là phu thê Trương Nhược Tích, Vũ Thiếu Dương đã gặp vận khí cứt chó gì khôi phục thực lực trước kia thì bọn chúng đã hiểu ra. Hóa ra lão già tộc trưởng này chưa phải lẩm cẩm mà lão làm vậy là để lấy lòng phụ mẫu Vũ Tôn.
Trước kia, Trương Nhược Tích cùng Vũ Thiếu Dương đều là những tinh tú của hai gia tộc Vũ gia và Trương gia. Bọn họ đều là thiên tài từ khi mới sinh ra. Mới mười lăm tuổi đã gia nhập được Nam Thiên Học Viện, còn là những học sinh ưu tú.
Cho tới khi cố sự năm ấy xảy ra, Vũ Thiếu Dương mới hơn ba mươi nhưng đã tu luyện tới cảnh giới Kết Đan, còn Trương Nhược Tích cũng không kém cạnh, là Ngũ Tinh ma pháp sư . Khi đó hai gia tộc phong quang vô hạn. Rất nhiều người nghĩ rằng thời điểm hai gia tộc Vũ gia cùng Trương gia quật khởi đã đến.
Nhưng khi niềm kì vọng của Vũ gia và Trương gia đang đạt đến đỉnh điểm thì bất ngờ nhận được tin dữ: Trương Nhược Tích cùng Vũ Thiếu Dương trộm cắp công pháp của Học viện, bị phế tu vi, trục xuất khỏi Học viện vĩnh viễn không được quay lại. Tất nhiên không ai trong hai gia tộc tin tưởng chuyện này vì tính cách của Trương Nhược Tích cùng Vũ Thiếu Dương mọi người đều rất rõ ràng.
Ai cũng nghĩ rằng Trương Nhược Tích cùng Vũ Thiếu Dương bị phạm vào một sai lầm lớn hoặc đắc tội với một nhân vật có quyền lực của Nam Thiên Học Viện nên bị người ta trừng phạt. Nguyên nhân thật sự thì không một ai rõ ràng, có lẽ chỉ người trong cuộc biết mà thôi.
Sau đó, Vũ gia cùng Trương gia liên tục bị công kích nhiều mặt. Từ thành viên gia tộc vô cớ bị cường giả đánh đập, sinh ý nhiều khu vực bị phá hoại trầm trọng, đủ điều xấu xa bịa đặt về hai gia tộc này khiến họ tụt dốc không phanh. Chẳng mấy chốc, Vũ gia và Trương gia đang như mặt trời mọc bỗng nhiên tắt lịm. Có lúc tưởng như gia tộc sẽ bị hủy hoại nhưng đối thủ đột nhiên dừng lại, buông tha cho bọn họ từ năm đó tới giờ.
Về sau, đến Vũ Thanh cũng chỉ biết rằng, Trương Nhược Tích cùng Vũ Thiếu Dương cảm thấy có lỗi với gia tộc nên biến mất không còn tăm tích.
Mười lăm năm trước, đột nhiên Trương Nhược Tích cùng Vũ Thiếu Dương trở về gia tộc. Trương gia lão phu nhân thương con vẫn muốn đón Trương Nhược Tích về Trương gia, mặc người khác phản đối nhưng Trương Nhược Tích lại kiên quyết đi theo Vũ Thiếu Dương tới Vũ gia.
Ban đầu, rất nhiều thành viên Vũ gia, trong đó có cả Vũ Thanh cũng không đồng ý cho bọn họ trở về nhưng Vũ Thiên Đô cùng một số trưởng lão nể tình Vũ Thiếu Dương trước kia từng cống hiến nhiều cho gia tộc nên tạm cấp cho bọn họ một khu vực nhỏ để dựng nhà ở, tuy nhiên không được tham gia các sự vụ quan trọng của gia tộc mà chỉ giải quyết một số việc nhỏ nhặt mà thôi.
Suốt mười lăm năm, hai phu thê Trương Nhược Tích cùng Vũ Thiếu Dương không hề tỏ ra oán giận mà còn cố gắng làm việc để bù đắp cho gia tộc nên Vũ Thanh cũng không quá để ý đến bọn họ. Hơn nữa, đích thân Trưởng Lão Hình Bộ của Nam Thiên Học Viện tuyên cáo việc này thì đâu thể là giả được.
Thật không thể ngờ nổi, hai thiên tài ngày nào đã bị phế bỏ lại có thể khôi phục thực lực, thậm chí nhiều năm trôi qua không biết đã phát triển đến mức độ nào nữa. Chỉ với thực lực trước kia đã đủ để bọn họ có vốn để tung hoành cả Thiếu Dương quận chứ đừng nói gì Thanh Vân Trấn.
Vũ Nghi có lòng tin hắn có thể sẽ có ngày vượt qua phu thê Trương Nhược Tích, nhưng đó là tương lai. Bây giờ hắn lo sợ Vũ Thiếu Dương giận cá chém thớt đem hắn giết đi thì nguy. Tất cả cũng tại thằng đệ đệ đần độn ăn hại của hắn.
Không chỉ Vũ Nghi, rất nhiều kẻ nơm nớp lo sợ sẽ bị Vũ Thiếu Dương giết chết. Trước đây tính cách hắn vô cùng quả quyết, nếu đã xác định chuyện gì thì chắc chắn sẽ làm.
Tuy nhiên, khi bọn chúng đang chờ đợi mọi chuyện thì bất ngờ, Vũ Thiên Đô xuất hiện, phóng thích tự do cho tất cả mọi người cùng lời tuyên bố : “Các ngươi hãy ngoan ngoãn mà sống để cống hiến vì gia tộc.Nếu như còn để xảy ra chuyện tương tự như vậy, hoặc những gì mà lâu nay các ngươi làm thì mang sẵn quan tài chờ đi”.
Nói xong hắn quay đi, không thèm nhìn Vũ Nghi, đứa nội tôn trước kia hắn thường để ý rất nhiều. Điều này làm Vũ Nghi vô cùng khó chịu. Hắn nắm chặt hai tay : “ Vũ Thiếu Dương – Trương Nhược Tích, sẽ có ngày ta cho các ngươi sống không bằng chết trả mối nhục hôm nay. ”
-
Lúc này, Vũ Tôn khó khăn mở hai mắt ra.Mặc dù cảm giác vô lực đã biến mất nhưng hắn vẫn còn thấy tương đối mệt mỏi. Dưới đất là hai phân thân đang khoanh chân ngồi. Xích Huyết Kiếm đặt trên mặt bàn giữa phòng. Hắn nghĩ có lẽ Xích Huyết Hoàng đã trở lại Xích Huyết Châu, bên cạnh có một khối ngọc giản. Hắn đảo thần thức qua thì thấy đó là những thông tin cơ bản khi muốn trở thành một Hồn Đấu sĩ .
Dựa theo “Phân Thân Quyết”, Vũ Tôn ngồi dậy, trong não hải truyền đạt ý niệm. Hai phân thân của hắn lập tức mở hai mắt ra sau đó đứng dậy. Hai phân thân lúc này tương đối yếu ớt, nếu tính ra tu vi thì chỉ ngang Hậu Thiên hoặc Ma pháp sư bậc 2 cảnh giới. Một phần vì hai phân thân máu huyết thiếu hụt đang không ngừng sinh sôi, nhưng cảnh giới quá thấp nên tốc độ tái tạo rất chậm, một phần vì một phân thân hắn chỉ ngang với một Tu sĩ cấp thấp nhất về thể chất, còn một phân thân được hắn dồn rất nhiều tâm huyết nên cường đại hơn nhiều cái kia.
Dự định của hắn sẽ dùng phân thân yếu hơn tu luyện Hồn sĩ, còn phân thân mạnh hơn sẽ là một lá bài tẩy chuyên tu luyện trong “Trấn Thiên Tháp” của Xích Huyết Hoàng, khi không muốn bộc lộ bản tôn hoặc bản tôn đang trong giai đoạn quan trọng không thể xuất quan.
Cố gắng suốt nửa ngày, hắn cũng đã quen với hai phân thân. Ban đầu hơi gượng ép nhưng sau cũng khá hơn rất nhiều. Cảm giác huyết nhục tương liên khiến hắn không hề bài xích chúng.
Bản tôn hắn do hai viên thần đan lúc trước Xích Huyết Hoàng cho hắn phục dụng tới bây giờ vẫn còn tác dụng nên hắn quyết định bế quan tới khi hấp thu toàn bộ dược lực của chúng, ước chừng khoảng một tuần sau đó sẽ chính thức tôi luyện bản thân. Hơn nữa, trong thời gian đó dùng để thực sự quen hai phân thân như bản tôn, cố gắng nâng cao thực lực cho chúng cũng như tăng lên tư chất, tiềm lực, học những kiến thức cơ bản về Hồn sĩ mà Xích Huyết Hoàng chuẩn bị cho hắn cũng là một chuyện rất tốt.
Thoáng cái, đã hết 10 ngày. Quá 3 ngày so với dự định của Vũ Tôn. Cả 3 cơ thể của hắn đồng thời mở bừng 2 mắt.
Kể từ hôm nay, hắn – Vũ Tôn sẽ làm một tu sĩ tầm thường nhất, cố gắng đi lên có được mọi thứ từ chính khả năng của hắn.
Cũng kể từ giờ phút này, Tiềm Long Đại Lục sẽ chào đón một truyền kì không bao giờ bị quên lãng.
=================================
Chào mừng truyện đạt mốc hơn 4k1 lượt đọc. Mới hơn 20 chương nhưng đã có hơn 4k view là một con số quá sức mong đợi của mình. Chân thành cảm ơn mọi người đã theo dõi :)