- Xích Huyết Hoàng thúc, Xích Huyết Hoàng.

Hắn vội vã câu thông với Xích Huyết Hoàng. Đây là lần thứ 3 hắn mơ thấy giấc mơ này, điều này khiến hắn cực kì bất an.

- Gì vậy Tiểu Tôn. Ngươi có biết ta cùng Quang minh huynh đang đàm đạo không? Có chuyện gì để lúc khác đi.

Xích Huyết Hoàng lười biếng truyền ra câu trả lời.

- Xích Huyết thúc, ta có chuyện cực kì không lành muốn hỏi thúc.

Vũ Tôn nhất định phải kéo Xích Huyết Hoàng ra bằng được.

Cảm thấy giọng nói của Vũ Tôn không có chút nào đùa giỡn mà hoàn toàn nghiêm túc, Xích Huyết Hoàng đành cáo lỗi với Quang minh chí tôn.

- Có chuyện gì mà khiến ngươi bất an đến thế?

Xích Huyết Hoàng nhìn Vũ Tôn khuôn mặt hết sức lo lắng trầm giọng hỏi.

- Thực ra chuyện này đã là lần thứ 3, nhưng mà hai lần trước ta quên không nói với thúc. Vừa nãy lại gặp lại khiến ta không yên lòng mới bắt buộc phải gọi thúc ra.

- Nói đi.

Vũ Tôn đem giấc mơ hắn ba lần liên tục gặp phải nói với Xích Huyết Hoàng, không sót bất kì một chi tiết nào. Hắn thậm chí còn đem dung mạo của nữ tử và nam tử kia cố gắng miêu tả chi tiết nhất cho Xích Huyết Hoàng. Xích Huyết Hoàng chăm chú lắng nghe, đôi lúc linh hồn hắn run rẩy như trải qua muôn ngàn cảm xúc.

Vũ Tôn nói hết, khẽ yên lặng đợi Xích Huyết Hoàng.

- Tinh Không, Huyền Thiên. Hai tên súc vật các ngươi.

Xích Huyết Hoàng đột nhiên giọng nói cực kì băng lãnh, tràn ngập sát khí. Thiếu chút nữa hắn đã kìm chế không được mà phát ra khí tức của mình. Sau đó hắn quay sang Vũ Tôn tức giận chửi mắng.

- Ngu ngốc, chuyện quan trọng như vậy sao bây giờ ngươi mới nói với ta. Nếu chậm vài ngày nữa ngươi có biết cái mạng nhỏ của ngươi chưa chắc giữ được không???

- Có nghiêm trọng đến thế không Xích Huyết thúc.

Vũ Tôn lần đầu thấy Xích Huyết Hoàng điên cuồng như vậy.

- “Thôi thôi. Ngươi còn quá nhỏ, không có kinh nghiệm gì nên không trách ngươi được. Để ta giải thích cho ngươi rõ.

Bản tôn của ngươi vốn dĩ tu vi đã đạt tới đỉnh cao, thậm chí chính xác là vượt quá khả năng chất chứa của Tiềm Long Đại Lục này. Mà cảnh giới càng cao thì chuyện mơ mộng gần như sẽ không tồn tại nữa. Những gì ngươi nghĩ là mơ đó chính là điềm báo.

Những gì ngươi mơ thấy vừa nãy, có trên năm mươi phần trăm sẽ thành sự thật.”

Xích Huyết Hoàng buông ra một câu khiến Vũ Tôn tái nhợt.

- Đừng nghĩ vẫn còn gần năm mươi phần trăm kia mà hi vọng. Gần năm mươi phần trăm trở thành sự thật kia có nghĩa là chắc chắn mọi chuyện sẽ diễn ra như trong điềm báo đó, cả ta và ngươi sẽ chết. Còn gần năm mươi phần trăm khác sẽ là biến số. Sinh tử của chúng ta sẽ do nó quyết định.

Vũ Tôn triệt để bị dội một gáo nước lạnh.

- Như vậy chúng ta phải làm thế nào?

Hắn lo lắng hỏi. Chuyện liên quan đến mạng sống của mình làm sao hắn có thể hờ hững cho được.

Xích Huyết Hoàng yên lặng không nói gì. Hắn quả thật không biết phải làm thế nào để hóa giải kiếp nạn này cho được.

- Tạo ra biến số.

Đột nhiên giọng nói của Quang minh chí tôn vang lên. Linh hồn của hắn cũng xuất hiện cạnh Xích Huyết Hoàng.

Vũ Tôn chợt vỗ đầu. Đúng rồi, hắn vẫn còn có Quang minh chí tôn cơ mà.

- Đừng trông cậy quá vào ta. Ta chỉ còn là linh hồn thể, thực lực bộc phát không được bao nhiêu. Hơn nữa nếu ta trực tiếp ra tay thì có thể sẽ khiến cho tên khốn Hắc Ám kia phát hiện ra. Lúc đó hậu quả của ngươi còn khủng khiếp gấp ngàn vạn lần kiếp nạn lần này.

- Vậy ta nên làm sao thưa tiền bối?

- Sinh hay tử, quan trọng nhất phải dựa vào chính vận số của ngươi. Theo lời ngươi thì sẽ có tám người. Như vậy ta có thể khẳng định kẻ có tu vi cao nhất bọn chúng sẽ có tu vi Đế Vương là cùng. Khả năng lớn là sẽ có tám tên Đế Vương cấp. Bởi vì nếu vượt quá tu vi Đế Vương thì không thể có chuyện tám người đồng loạt hạ giới một lần được mà sẽ trực tiếp bị không gian thông đạo hủy diệt. Trong năm mươi năm chỉ có thể cưỡng ép xé rách không gian hạ giới một lần. Cho nên tuyệt đối không thể có kẻ Đại Thánh cấp trở lên.

Quang minh chí tôn phân tích. Cả Vũ Tôn và Xích Huyết Hoàng không dám bỏ sót một chữ nào.

- Tám tên Đế Vương chắc chắn sẽ phải phong ấn tu vi ở Võ Hoàng bởi vì vượt quá Võ Hoàng cảnh sẽ bị Thiên Địa mạnh mẽ trục xuất vào không gian thông đạo để tới Thượng vị diện. Nhưng mà không gian thông đạo mới bị cưỡng ép xé rách thì bọn chúng bộc phát tu vi tuyệt đối sẽ bị nghiền nát. Đó là tuyệt đối chắc chắn. Sinh cơ của ngươi sẽ nằm ở đó. Nếu ngươi có thể giết toàn bộ bọn chúng một lượt hoặc ép chúng phải phá vỡ phong ấn thì ngươi sẽ không chết.

- Chuyện này quá khó.

Vũ Tôn lắc đầu. Cho dù hắn thực lực bằng mười tên Võ Hoàng thì hắn cũng không hề tự tin. Đối thủ nếu ở trên Thượng vị diện còn mạnh hơn hắn nhiều lắm, cho dù áp chế tu vi thì cũng không phải Võ Hoàng bình thường sánh được. Hơn nữa còn có pháp bảo, đan dược cao cấp của Thượng vị diện. Muốn đồng loạt giết cả tám người là chuyện không thể.

Như vậy thì làm sao có thể bức bọn chúng phá vỡ Phong ấn tu vi?

Xích Huyết Hoàng cũng chìm đắm trong suy nghĩ. Mọi kinh nghiệm của hắn đều được lục lọi nhưng không hề thấy có cách gì vượt qua.

- Vậy ta có thể ở trong Quang minh bảo điện được chứ?

Vũ Tôn đột nhiên nhớ tới Quang minh bảo điện, vội vã hỏi.

- Không được. Bọn chúng hạ giới tất có Thánh Tôn hỗ trợ. Cho nên Thánh cấp Thánh bảo tuyệt đối có vài kiện. Tuy Quang minh bảo điện mạnh mẽ, Thánh cấp pháp bảo không thể hủy diệt nó nhưng mà thực lực ngươi quá yếu, không thể điều động nổi một phần trăm uy năng. Như vậy chỉ cần bọn chúng dùng một Thánh bảo trói lấy Quang minh bảo điện lôi đến thượng vị diện thì ngươi coi như xong rồi.

Quang minh chí tôn trực tiếp gạt phăng đi ý kiến của hắn.

- Thế này không được, thế kia không xong. Vậy phải như thế nào a.

Vũ Tôn tức giận kêu lên. Quả thực như thế thì khác gì để hắn ngửa cổ ra chờ chém.

- Binh đến thì đỡ, nước tới thì ngăn. Ngươi lo cái gì. Muốn giết truyền nhân của ta không dễ như vậy.

Quang minh chí tôn nhếch môi cười.

- Như vậy tiền bối đã nghĩ ra cách?

Vũ Tôn ánh mắt sáng rực hỏi.

- Có hai cách. Một là ngươi ngay lập tức phi thăng trước khi bọn chúng hạ giới. Nhưng mà điều này hết sức mạo hiểm. Khi Thánh Tôn cưỡng ép xé rách không gian sẽ phát hiện ra ngươi đã phi thăng, như vậy đón chờ ngươi sẽ là muôn ngàn cuộc truy lùng không ngớt. thậm chí những kẻ cấp bậc Thánh Đế cũng bị huy động.

Cách thứ hai là trực tiếp đón đánh ở hạ vị diện này. Đây cũng là khả năng sống cao nhất. Dù bọn chúng có là Đế Vương thì sao chứ. Chẳng phải tối đa chỉ phát huy ra uy lực của Võ Hoàng sao? Có ta ở đây, có Quang minh bảo điện cùng Xích Huyết Kiếm ngươi lo cái gì. Đó là hai cách, ngươi có thể chọn một.

- Vậy chọn cách thứ hai đi. Tuy ta không sợ bị đuổi giết nhưng mà tạm thời cũng chưa muốn rời khỏi Tiềm Long Đại Lục.

Vũ Tôn đưa ra quyết định.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play