Dương Quang vui vẻ khoa tay múa chân, cái miệng nhỏ ngọt như phết mật, đặc biệt là cánh tay nhỏ bụ bẫm làm hình trái tim về phía Biên Duyên, khiến người lớn trẻ nhỏ xung quanh đều bật cười.
Dương Húc thấy Dương Quang vui như vậy, trong mắt cũng đầy ý cười, bánh nhân thịt nha! Lúc đó nhất định sẽ có cả phần của cậu.
Nghĩ đến mùi thơm đồ ăn dì Biên làm, Dương Húc lập tức cảm thấy bánh nhân thịt trong tay càng khó ăn hơn, một tinh hạch một cái bánh nhân thịt, ăn vào chỉ có mùi của tiền.
“Xùy, vừa nhìn đã biết là đám nhà quê đến từ ngoài thành, vừa nhìn là biết nghèo kiết hủ lậu .” Lúc mấy nhóc con đang nghĩ đến vị ngon của đồ ăn, một tiếng cười khẩy không hay ho vang lên sau lưng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT