Thân hình Dực thú cộng lại dài hơn 10 mét, trên người có sừng nhưng không có lông, hình thể trông giống như rồng bay mà họ thấy trên TV trước kia, nhưng cũng chỉ là giống thôi, nhìn chúng nó còn hung ác hơn nhiều, chúng có màu xanh biếc, nanh vuốt sắc nhọn cứng rắn, đôi mắt khổng lồ thỉnh thoảng nhìn xung quanh, nếu bị nó theo dõi, có thể sẽ rất phiền phức.
   Dù sao không chỉ có một con xuất hiện, bây giờ trên bầu trời không hề ít hơn 10 con.
   Lúc đầu Mang Dân còn hưng phấn quan sát những thứ kỳ lạ xung quanh, nhưng nhìn thấy hai con Dực thú bắt được mọt con côn trùng ở dưới bãi cát lên xẻ nó ra làm đôi mà ăn, sắc mặt đã sớm sợ tới mức trắng bệch.
   Đá đen phía trước bờ cát, Biên Duyên vẫn luôn mở rộng phạm vi ra, cho nên hình ảnh cả đám côn trùng đang sợ hãi bò lúc nhúc ở dưới bãi cát cô có thể nhìn thấy rõ ràng, đối với chúng nó mà nói, Dực thú chính là kẻ địch rất đáng sợ.
   Nhóm Dực thú ở bên trên kêu lên một tiếng, lại kéo ra vài con côn trùng mập mạp từ trong bãi cát ra lần nữa, khi chúng nó vỗ cánh để bay lên lực mạnh đến mức thổi bay không biết bao nhiêu là tro bụi ở phía trước.
   “Chúng ta muốn vẫn luôn ở chỗ này chờ chúng nó rời đi sao?” Mang Dân nhìn hình ảnh chúng bay lượn trên bầu trời, giọng nói có chút run rẩy, thấy cảnh như vậy sự kích động trong lòng anh ta đả giảm bớt một chút.
   “Nếu không muốn chờ ở nơi này, anh có thể rời đi thử xem.” Biên Duyên sờ sờ cằm, trong mắt Dực thú có lẽ bọn họ cũng không khác gì mấy con côn trùng đó, đều là đồ ăn cả mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play