Căn cứ vào mấy ngày nay ở chung, Kỳ Chu Nham phát huy da mặt dày của anh ta đến mức cao nhất, điều này làm cho Biên Duyên rất bất đắc dĩ đồng thời, lại tìm không ra lý do phản bác anh ta, dù sao mỗi lần anh ta nói chuyện làm việc đều giữ một khoảng cách nhỏ, hơn nữa vừa chạm đến ranh giới thì thu hồi lại cực nhanh, có thể nói là một đối thủ vô cùng gian xảo.
“Tiểu Duyên, em nhìn xem hoa này rất đẹp.” Lão Ngũ cầm gậy dò đường không biết hái được một loài hoa xanh tím ở chỗ nào, điều kỳ lạ là khi anh ta đong đưa, loài hoa đó còn có thể thay đổi màu sắc, quả thật trông rất đẹp.
“Còn có thể đổi màu này.” Biên Duyên nhìn nó từ màu tím biến thành tím đen, trong mắt tràn đây kinh ngạc.
“Cho em, lên đường nhàm chán, cầm chơi.” Lão Ngũ tùy ý đem đóa hoa đặt ở trong tay cô.
“Cảm ơn.” Biên Duyên cầm nó, vừa đi vừa đong đưa, mà màu sắc của nó thì tùy ý thay đổi, đáng tiếc cho đến cuối cùng đóa hoa cũng héo tàn, Biên Duyên cũng không thể nghiên cứu ra vì sao nó có thể thay đổi màu sắc.
“Trái cây này có vị không tệ, vừa rồi nhìn thấy có sâu bò ở bên trên, anh ăn một miếng cũng không sao, nếm thử xem.” Thấy đóa hoa chơi đến hư rồi, Lão Ngũ lại móc hai trái màu đen có vẻ ngoài quái dị từ trong túi ra, nhìn bên ngoài thật đúng là chẳng thèm ăn nổi, nhưng Lão Ngũ lại bẻ trái cây ra làm đôi, nháy mắt một mùi thơm ngọt tràn ra khiến cho người ta thèm nhỏ dãi.
“Quả thật ăn rất ngon, thơm thơm ngọt ngọt.” Biên Duyên cắn một miếng nháy mắt đôi mắt sáng lên, thịt quả non mịn vào miệng là tan, nước hoa quả càng thêm thơm ngọt giải khát, làm người ta nhịn không được muốn ăn thêm một cái nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT