“Có thể, tôi đã hấp thu chúng nó, tinh thần lực đã tăng lên rồi, mới có thể phá vỡ những ký ức bị Cố Hàm Ngọc phong ấn.” Chẳng qua cách mọi người hấp thu Tịnh Lam khác cô hoàn toàn, bởi vì cô là người có hệ thống.
“Thật là quá thần kỳ, ở một nơi xa lạ mà chúng ta không biết, có lẽ còn có càng nhiều kỳ tích chúng ta không tưởng tượng được đâu!” Ánh mắt Lạc Hồng đảo qua xung quanh, tuy rằng nơi này nguy hiểm rất nhiều, nhưng cũng gặp được nhiều thứ thần kỳ.
“Ừ.” Biên Duyên nghe vậy gật đầu, quả thật có rất nhiều sinh vật kỳ lạ, nhưng thứ này mới là đáng sợ nhất.
“Anh Ngũ, đã trị thương xong, nhưng đau đớn thì một chốc một lát sẽ không hết ngay được.” Nhìn miệng vết thương cuối cùng cũng biến mất, Lạc Hồng nói chuyện với anh ta giọng điệu so với trước kia thì tốt hơn không ít, dù sao vết thương này của anh ta chính là vì đỡ thay cho chị Biên.
“Một chút đau đớn này, tôi có thể chịu được.” Lão Ngũ nói xong lấy quần áo bị rách còn dính đầy máu mặc vào, lúc đến đây không mang theo ba lô, chỉ có thể chấp nhận mặc tạm như thế thôi.
“Đi thôi, trước tiên đi hái Tịnh Lam.” Lão Ngũ nói, hai tay chống trên mặt đất đứng lên, chỉ là nhìn cái trán mướt mồ hôi của anh ta, liền biết hai chữ đau đớn mà Lạc Hồng nói mãnh liệt đến mức nào.
“Chờ dị năng của tôi tăng đến cấp ba, mới có thể làm giảm bớt đau đớn trong lúc trị thương.” Lạc Hồng thấy anh ta vẫn khó chịu, vì thế bĩu môi lẩm bẩm nói, không phải cậu không chịu trị, thật sự là do năng lực không đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT