Làm theo tưởng tượng trong đầu, nhà xe xung quanh Biên Duyên bắt đầu xuất hiện những ảo ảnh, dần dần ảo ảnh biến thành thật, nhà xe biến thành dáng vẻ như trong đầu Biên Duyên tưởng tượng vùa nãy.

   Thứ thay đổi lớn nhất chính là màu sắc của nhà xe, bởi vì liên kết với hệ thống, cho nên nó có thể sửa đổi màu sắc theo ý thức của Biên Duyên, cũng giống như bây giờ, Biên Duyên đã biến nó thành màu rằn ri, làm cho nhà xe đi ở biên giới rừng rậm sẽ không quá nổi bật.

   Nhà xe tuy nhỏ, nhưng đầy đủ công năng, ngoại trừ những thứ cần cho nhu cầu sinh hoạt trong cuộc sống, quan trọng nhất chính là lắp đặt hệ thống chuyển hóa năng lượng ở phòng bếp, đây mới là thứ giúp Biên Duyên sinh tồn trong thế giới này.

   Có hệ thống chuyển đổi năng lượng, giai đoạn đầu chỉ cần trên người cô không thiếu tinh hạch, vậy thì mạng sống của mẹ con hai người cũng có sự đảm bảo trong tận thế.

   Sau khi nhà xe chuyển đổi xong, Biên Duyên đứng ở cửa sổ, mắt nhìn về phía bìa rừng cách chỗ cô không xa.

   Chỉ thấy bên bìa rừng, một con hổ đông bắc lông vàng vằn đen dài khoảng năm mét đang nhìn chằm chằm về phía bọn họ, có lẽ sợ hãi năng lượng mãnh liệt vừa rồi phát ra trên người lúc Biên Duyên và nguyên chủ dung hợp, nên nó đi lại ở bìa rừng giống như kẻ mạnh, nhưng lại không dám bước một bước nào về phía mẹ con Biên Duyên.

   “Đã hoàn thành ràng buộc, bây giờ vẫn nên rời khỏi đây trước đi.” Nhìn thân hình cao lớn uy vũ của hổ đông bắc biến dị, Biên Duyên quay người đi về phía phòng lái, đông bắc hổ ở tận thế không giống như ngày xưa bị nhốt trong sở thú để cho người quan sát, hổ đông bắc biến dị ở đây thật sự sẽ ăn thịt người.

   Khởi động xe, Biên Duyên thuần thục lái nhà xe kéo giãn khoảng cách với hổ đông bắc ở phía sau.

   Sau khi xe tiến lên phía trước một đoạn, Biên Duyên nhìn qua gương chiếu hậu phát hiện trong rừng dần dần xuất hiện không ít mãnh thú biến dị, bọn chúng đứng ở bìa rừng nhìn chằm chằm vào nhà xe, ánh mắt hung ác không hề che giấu nhìn chằm chằm khiến toàn thân Biên Duyên nổi da gà.

   Cô có thể khẳng định, nếu không phải nhà xe đã khởi động lớp phòng ngự, đám thú biến dị kia đã nhào qua bọn họ từ lâu.

   Nơi nguy hiểm như vậy, vì sao nguyên chủ lại cảm thấy cô ta có thể lái nhà xe rách nát này an toàn thoát khỏi đây, chỉ dựa vào sự xúc động nhất thời kia sao?

   Ngay cả mấy lời lừa gạt của người khác cũng không nghe ra được, người khác nói chỉ cần ngụy trang xe bằng cách buộc cỏ lên, rồi phun chút nước thuốc đặc chế do bạn cô ta làm ra, mẹ con hai người có thể sống vượt qua rừng đến được Đoạn Nhai khu Tây Thành.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play