Mà bọn họ dựng trại ở đây, đúng là ở phía dưới đầu gió, lớp lông trắng bị gió lạnh thổi tới cũng không phải nhắm vào bọn họ.
   Nhưng sau khi cô quan sát, cái cây kia ngoại trừ có tác dụng là thôi miên cơ thể người khi con người hít phải chúng, thì không còn nguy hiểm nào khác nữa.
   Ngược lại là mấy con dã thú quay xung quanh gốc cây kia mới là thứ nguy hiểm nhất.
   Thấy bộ dáng đi tới đi lui của chúng nó, có lẽ là vẫn luôn dựa vào lớp lông trắng trên cây đi săn đêm.
   Nhưng việc này chỉ có một mình Biên Duyên mở rộng phạm vi dị năng mới thấy rõ, còn đối với Thích Uyên đang đứng trên tường, cũng chỉ có thể nhìn thấy mấy con dã thú dưới tàng cây kia.
   Thích Uyên đứng ở trên cao đột nhiên hít vào một ít lông trắng, anh ta cũng cảm nhận được cơn buồn ngủ xảy ra bất thình lình, phát hiện trong không khí mang theo bí mật gì đó, lập tức xuống tường để người trực đêm mang khẩu trang phòng độc lên.
   “Cô Biên, tình huống không ổn, mau đeo khẩu trang phòng độc lên.” Người đàn ông giữa trưa nói chuyện với Biên Duyên đánh thức cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play