“Nhưng mà, nhìn người kia sao cảm thấy có chút quen quen.” Sau khi đếm kỹ, Biên Duyên nhìn một dị năng giả hệ mộc đang đưa lưng về phía cô trị thương cho những người khác cảm thấy thắc mắc. 
   “Ai?” Đúng lúc này, ánh mắt Thích Uyên sắc bén, giọng lạnh băng nhìn về hướng của cô.
   “Là, là tôi.” Phủi tay, Biên Duyên điều chỉnh lại vẻ mặt của mình thành lo lắng hoảng sợ từ phía sau tảng đá đi ra ngoài.
   “Là cô.” Thích Uyên nhìn thấy khuôn mặt Biên Duyên, vốn mặt đã lạnh lẽo bây giờ càng trở nên đen thêm, dĩ nhiên anh ta cũng không nghĩ tới, ở cái chỗ này vậy mà cũng có thể gặp được cô, điều này làm cho anh ta nhớ tới trước mạt thế dù cho anh ta có đi đến bất cứ nơi nào cũng có thể gặp được cô, lần trước đã nói rõ ràng hết rồi, tại sao bây giờ vẫn cứ như âm hồn không tan.
   “Cô Biên, sao cô lại ở chỗ này?” Nhưng Cố Hàm Ngọc ở bên cạnh Thích Uyên, khi thấy Biên Duyên cô ta cảm thấy rất kinh ngạc, hỏi ra tiếng lòng của mọi người ở đây.
   “Ngay lúc tôi đến sở chỉ huy đưa cơm cho mọi người, không cẩn thận bị Dạ thú kéo xuống, ở chỗ này có thể nhìn thấy các nguời, tôi thật sự rất vui vẻ.” Biên Duyên nghe vậy liền lộ ra nụ cười mừng rỡ muốn khóc
   “Bị Dạ thú kéo xuống vậy mà cô còn có thể sống, mạng thật là lớn!” Thích Uyên lạnh lùng nhìn cô một cái, dĩ nhiên đối với lời giải thích của cô anh ta một chút cũng không tin.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play