“Đêm nay xuất phát, các người không cần lo lắng cho bác, nói như thế nào đi chăng nữa bác cũng là dị năng giả dịch chuyển tức thời cấp ba, huống chi bác dẫn đến dây không chỉ có dị năng giả cao siêu, mà các phương diện và tố chất cũng rất tốt.” Nhìn bình minh ở chân trời, Vân Văn Bân cười nói với Lạc Thu Minh.
   “Thu Minh, bác biết bây giờ trong lòng cháu đang nghĩ cái gì, Vân Tô là con trai bác, làm cha thằng bé, bác cần phải đi xuống đưa con bác trở về, cho dù hôm nay chân của cháu khỏi hoàn toàn, bác cũng sẽ không để cháu xuống thay bác đâu.
   Nhưng vẫn có chuyện phải làm phiền cháu, đó chính là mẹ con Biên Duyên, hy vọng cháu có thể giúp đỡ bọn họ nhiều hơn một chút.” Từ khi Vân Văn Bân dẫn người đến Tây Thành, suy nghĩ trong lòng vẫn luôn kiên định như thế, chính mình làm mất con trai thì chính mình phải đi tìm con và mang con trở về.
   "Cháu biết rồi, bác hai.” Lạc Thu Minh nghe giọng bác hai dịu dàng nhưng kiên định, anh biết bây giờ mình có nói cái gì cũng không có cách nào ngăn cản người đàn ông phía sau.
   "Chỉ là việc này tạm thời đừng để cho thằng nhóc Lạc Hồng biết.” Vỗ vỗ bả vai Lạc Thu Minh, Vân Văn Bân nói như thế, hiển nhiên, ông ấy vô cùng hiểu rõ Lạc Hồng.
   “Vâng.” Tuy rằng hôm nay anh lên đã thấy Lạc Hồng chuẩn bị hành lí, nhìn là biết khi bác hai chuẩn bị đi xuống liền lặng lẽ theo đuôi, nhưng chỉ cần bọn họ không nói, Lạc Hồng sẽ không biết hôm nay họ xuống sương đen, ở trong lòng thằng bé có lẽ đang suy nghĩ tầm hai ngày nữa, dù sao bác hai cũng là người có tính cẩn thận.
   Về đến nhà, họ vẫn trước sau như một vẫn ăn sáng mà Biên Duyên đã chuẩn bị cho họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play