“Không có liên quan đến em, anh em bảo gần đây không nên liên lạc với bác hai, em không có liên lạc với ông ấy, là bác hai chủ động liên lạc với em.” Nói đến anh trai, thật đúng là cậu không dám nói cho anh cậu, anh trai mà tức giận cũng rất đáng sợ.
Cậu cũng không có cách nào, dăm ba câu không chú ý đã bị bác hai dụ nói ra hết,
Biên Duyên nghe vậy ngẩng đầu nhéo mày, không nói sớm, chờ ngày mai bác hai cậu ấy trực tiếp tìm được anh trai cậu, cậu ấy thật sự xong đời rồi, còn tưởng hôm nay cậu ấy không ăn cơm là vì Vân Tô, bây giờ vừa nhìn thấy rõ ràng là sợ bị anh trai đánh cho một trận mà.
“So với bị đánh, em còn là lo lắng cho anh họ em hơn.” Nhìn ra ý trong mắt chị Biên, Lạc Hồng sâu kín nói, thậm chí cậu còn muốn lẽ đi vào sương đen để giúp đỡ cho anh cậu.
“Ha hả!” Biên Duyên cười lạnh.
“Ngày mai bác hai em và đội ngũ của khu bảy sẽ cùng nhau tới, chị Biên đến lúc đó chị đi cùng em đón người đi.” Nghĩ tới ngày mai, cậu cảm thấy mình cần mang người qua giúp đỡ phân tán một chút lực chú ý của bác hai cậu.
Dù sao sương đen không chỉ xuất hiện ở phía dưới vách đá, trong những thành khác cũng xuất hiện giống như thế, cho nên bác hai cậu cũng không biết ít hơn họ bao nhiêu đâu, huống chi ông ấy đến từ khu bảy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT