“Thật đúng là cái gì em cũng dám nói. Nhưng nếu em đã tin tôi như vậy, đương nhiên tôi sẽ không làm em thất vọng.” Uống xong hai chén canh, sức lựa Vân Tô hồi phục không ít anh muốn nhận lấy cái chén trong tay cô, nhưng nhìn thầy cô đem chén canh trong tay tiếp tục uống một hơi hết sạch, anh nhướng mày nhìn về phía cô.
“Hợp tác vui vẻ.” Trong mắt Biên Duyên tràn đầy tươi cười, hôm nay cô nói ra hai con át chủ bài cũng đã suy nghĩ cặn kẽ rồi, Vân Tô người này bất kể là miêu tả trong sách, hay là sau khi xuyên qua mới tiếp xúc với anh, đều là người có thể tin được.
Huống chi quan trọng nhất chính là, lời cô vừa mới nói đều là thật, người mà cô có thể tin tưởng ở nơi này chỉ có thể là Vân Tô, mà người cô tin có thể giải quyết vực sâu hơn nữa có thể bảo vệ Tây Thành, cũng chỉ có thể là anh không có người thứ hai.
“Canh này, có thể nhờ em giúp tôi làm nhiều thêm vài phần được không?” Uống hết cả bình, Vân Tô đem chén đặt ở một bên sau đó nhìn Biên Duyên hỏi.
“Anh chuẩn bị vào trong sương đen sao?” Bởi vì Vân Tô không mang mắt kính, trong mắt anh khi nhìn cô cũng không có ý che dấu, dường như Biên Duyên có thể lập tức nhìn ra suy nghĩ trong lòng anh.
“Tần Cố và Âu Lạp đều là đội viên nòng cốt trong đội của tôi, mọi người cùng vào sinh ra tử vô số lần, lần này bọn họ rơi vào sương đen, tất nhiên tôi muốn đem bọn họ trở về.” Vả lại, phía dưới sương đen đến tột cùng có cái gì bọn họ cũng muốn điều tra rõ ràng, vừa lúc anh mang đội tiên phong đi xuống dưới thăm dò, biết được phía dưới có cái gì mới có thể lập kế hoạch tiếp theo, cho nên lần này anh cần thiết phải đi xuống.
“Nhìn vẻ mặt này của anh là không cần bàn bạc thêm nữa rồi, nhưng nếu anh đi xuống, Tây Thành làm sao bây giờ?” Nhìn anh kiên định như thế, Biên Duyên đỡ trán nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT