Bởi vì giờ phút này năng lượng trong cơ thể Vân Tô đã khô cạn, nếu không nhanh chóng hấp thu năng lượng để bảo dưỡng hạch dị năng, vậy thì thân thể anh sẽ để lại di chứng rất lớn.
   Cũng khó trách Lạc Hồng cho anh nhiều năng lượng sinh mệnh như vậy cũng không có tác dụng quá lớn, bởi vì lúc này anh không chỉ bị thương ở bên ngoài thân thể.Trong phòng, Biên Duyên đỡ Vân Tô lên giường.
   “Nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, tôi đi làm một chút đồ ăn cho anh.” Cô thay anh lót gối sau đầu, Biên Duyên cũng không ở lại trong phòng lâu, xem ra Lạc Hồng hẳn là có chuyện muốn nói với anh, huống chi mục đích của cô đã đạt được.
   “Cảm ơn.” Tháo mắt kính xuống trông khuôn mặt Vân Tô còn dịu dàng hơn so với lúc trước, hơn nữa bởi vì thân thể không có quá nhiều sức lực, giọng nói khó tránh khỏi có chút trầm thấp yếu ớt.
   Biên Duyên nhìn anh cười, liền rời đi.
   Dưới lầu, mọi người vốn cảm thấy ăn uống sẽ không có khẩu vị, nhưng lúc Triệu khuyển bưng đồ ăn từ phòng bếp ra ngoài, đồ ăn đặt trên bàn mùi hương bay ra bốn phía, đôi mắt cả đám đột nhiên sáng lên, cho nên lúc Biên Duyên xuống lầu, nhìn thấy mọi người đang ăn ngấu nghiến.
   Nhưng khi mọi người nhìn thấy Biên Duyên xuống dưới, động tác trên tay chậm lại không ít, cái dáng ăn khi nãy, họ cảm thấy sẽ làm mất đi khí chất của Chấp Băng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play