“Cái đó, thật xin lỗi, trước kia là tôi hiểu lầm cô.” Ngay lúc Biên Duyên chuẩn bị lên lầu, Lạc Hồng ở phía sau cô đột nhiên lên tiếng, tuy rằng giọng nói có chút nhỏ, nhưng tai Biên Duyên vẫn có thể nghe thấy.
   “Không sao.” Biên Duyên quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy cậu cố nén xấu hổ, nhìn về phía cô trong mắt còn mang theo một chút thương hại, ánh mắt nhìn cô có chút kì quái, cũng không biết Vân Tô nói với cậu ấy cái gì.
   “Chuyện quá khứ đều đã qua, không cần để ở trong lòng.” Mắt thấy Lạc Hồng vốn đang co quắp lại sắp nóng nảy trở lại, Biên Duyên thở dài, sau khi nói xong liền ôm An An lên lầu, quả là chàng trai trẻ dễ nóng nảy.
   Lạc Hồng nhìn Biên Duyên phía trước ôm con lên lầu, nhớ tới lời nói lúc trước cậu nói với cô ấy, lại nghĩ tới việc anh họ nói với cậu, trong lòng rất khó chịu, cuộc sống của người ta đã rất khó khăn gian khổ, vậy mà cậu còn rắc muối vào miệng vết thương nguời ta.
   Còn hiện tại Lạc Hồng suy nghĩ cái gì, Biên Duyên cũng không để ý, bởi vì lúc này cô đã dẫn An An vào căn phòng mà Vân Tô chuẩn bị cho họ.
   “Hai người nghỉ ngơi cho tốt, có việc gì có thể tới tìm tôi, phòng tôi là phòng đầu tiên ở lầu hai.” Nói xong, Triệu khuyển liền rời đi, tối hôm qua quá hỗn loạn, cô mang theo con cũng không dễ dàng, nên chừa chút thời gian để cho bọn họ nghỉ ngơi cho tốt, anh ta cũng không nên quấy rầy hai mẹ con họ, dù sao anh ta còn muốn ăn đồ ăn bà chủ Biên làm nữa đấy!
   “Bảo bối, lại đây ngủ đi.” Triệu khuyển đi rồi, Biên Duyên nhìn tinh thần An An không phấn chấn, thay con tháo giày đặt cậu ở trên cái giường lớn mềm mại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play