Lại liếc mắt nhìn bà chủ đang mỉm cười một cái, cậu bé cảm thấy chính mình đã tìm ra chân tướng rồi!
“Được, giữa trưa trước mười hai giờ lại đây lấy cơm, tôi sẽ chuẩn bị xong hết, sau 12 giờ tôi sẽ rất bận, nếu tới chậm tôi không bảo đảm đồ ăn vẫn còn nóng hổi.” Biên Duyên đem thùng giữ nhiệt đưa cho cậu bé sau đó cười nói, mỗi ngày 12 giờ trưa mở bán đồ ăn cô sẽ không có thời gian.
“Tôi đã biết, đi đây.” Cậu bé nhìn chung quanh, nơi này lạnh lẽo cũng không giống sẽ có người tới mua đồ ăn, trong lòng không khỏi có chút không vui.
“Đi thong thả không tiễn.” Nhìn cậu bé đột nhiên trở nên có chút không vui, Biên Duyên nhún nhún vai trở về nhà xe.
Còn vì sao cậu bé không vui cô không thèm để ý, dù sao cô chỉ nấu cơm phục vụ khách, nhưng không có nghĩa vụ phải quan tâm đến suy nghĩ của người đến lấy cơm.
Dắt con xuống xe, Biên Duyên mang theo con từ từ dạo chợ, hôm nay bởi vì sai lầm của cô đã làm hư hao sách vở và đồ chơi của An Am, buổi tối hôm nay ra ngoài nếu An An gặp được thứ mình thích, vừa lúc có thể mua một chút về cho cậu.
Bởi vì ánh đèn lờ mờ, ánh sáng mỏng manh chỉ có thể chiếu rõ đại khái đồ vật trên quầy hàng , cho nên cũng không có mấy nhà khoác bóng đêm khiêng gió lạnh tiếp tục bày quán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT