“Anh Tăng đã trở lại, em với Thu Ca rảnh tới mức không có việc gì làm cho nên mặc sức tưởng tượng một chút chuyện tương lai.” Khi Biên Duyên nói chuyện đáy mắt mang theo ước mong hướng đến tương lai .
   “Tương lai ra sao, nói cho tôi cùng nghe thử xem, nếu là không quá khoa trương tôi cũng góp chút sức.” Anh Tăng nghe vậy trong mắt tràn đầy ý cười, trước kia một nhà bọn họ đều chưa từng thảo luận đề tài về tương lai này, bởi vì mỗi lần nhắc tới đều khiến người khác cảm thấy áp lực.
   " Thật ra cũng không khác gì trước mạt thế, đơn giản chính là có nhà có tiền có thời gian, có ăn có uống có thú vui.” Biên Duyên nhún vai nhìn anh Tăng , cô vẫn trước sau như một lúc nào cũng chờ mong vào tương lai.
   “Cái này thì cô có thể mặc sức tưởng tượng, nhưng ước mơ này trước mạt thế thì khó có thể thực hiện, sau mạt thế thì càng phải cố gắng.” Nghe Biên Duyên nói, vẻ mặt anh Tăng phức tạp, dù sao trước mạt thế thiếu chút nữa là anh có thể để cho người nhà có được cuộc sống như thế, đáng tiếc vào đêm hôm đó tất cả đều không còn.
   “Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền.” Biên Duyên vỗ vỗ vụn ớt trên tay, con người nếu như không có mơ ước, làm sao có thể chống đỡ nổi mệt mỏi đè ép mỗi ngày, dù sao cũng phải có điều gì đó chống đỡ mới được.
   “Em nói chuyện có đạo lý nhất." Thu Ca nghe vậy cười liếc cô một cái, về điều này hai vợ chồng cô ấy nhận thua, đều không nói lại cô, chỉ là ngẫu nhiên nói về đề tài tương lai thì thật sự cũng không tệ.
   “Vô địch nhất tịch mịch.” Biên Duyên cuời buông tay, giọng điệu với vẻ mặt này của cô, trông có vẻ rất gợi đòn, làm cho tay người ta cảm thấy có chút ngứa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play