Đang ôm mỹ nhân, sao Tần Thiên có thể buông ra chứ.

Ôm Tô Tô vào lòng, hắn ngã xuống chiếc giường mềm mại thơm ngát.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Tô đỏ lên, cô nghiến răng nghiến lợi nhỏ giọng nói: “Muốn ngủ với em cũng được thôi, nhưng chúng ta phải thỏa thuận 3 điều.”

Tần Thiên dở khóc dở cười: “Làm ơn đi, chúng ta là vợ chồng, ngủ chung cũng phải thỏa thuận 3 điều sao!”

Tô Tô tức giận nói: “Anh còn nói nữa!”

“Anh là đồ vô lại, anh hãy suy nghĩ kỹ lại đi. Trước đó, có phải em đã từng nói, nếu không có sự cho phép của em thì anh không được vào phòng em không?”

Tần Thiên gật đầu.

Tô Tô nói thêm: “Em cũng đã nói nếu không có sự cho phép… của em, anh cũng không được động vào em đúng không?”

Tần Thiên lại gật đầu: “Hình như là vậy.”

“Không phải hình như! Mà là chắc chắn!” Tô Tô tức giận nói: “Nhưng anh đã phá vỡ toàn bộ quy tắc!”

Nghĩ tới đây, cô không khỏi tự trách mình: “Trời ơi, em cảm thấy như đang ở trên tàu cướp biển. Sao em lại có thể thỏa hiệp một cách mơ hồ như vậy!”

Tần Thiên ôm cô nói: “Đó là bởi vì anh quá quyến rũ, em không thể cưỡng lại.”

“Phì!” Tô Tô nghiêm túc nói: “Em nói chuyện nghiêm túc với anh đó.”

Từ lúc khởi hành Mã Hồng Đào đã chuẩn bị tinh thần vậy mà khi nhìn thấy Long viên to lớn này vẫn không khỏi trố mắt kinh ngạc. Trước đây lúc hắn đi theo Tề Xuân còn chưa bao giờ được thấy nơi xa hoa lộng lẫy như thế này.

Có thể nói Long viên trước mặt hắn bây giờ còn vượt xa những biệt thự xa hoa hắn từng thấy. Trong không khí mang mùi thảo dược nhẹ nhàng làm nơi đây như một bức tranh. Không chỉ có vậy hắn còn thấy ở cổng vào và cả trong khuôn viên có rất nhiều bảo vệ. Vừa nhìn là biết những người này đều có năng lực cao.

Hắn hít một hơi để ổn định lại tâm tình của bản thân rồi mau chóng bước vào trong.

“Anh trai!” Tiểu Tước vui vẻ chạy tới.

Nhìn thấy em gái vẫn vui vẻ bình yên giống như một cô công chúa nhỏ, ánh mắt Mã Hồng Đào lại lần nữa đỏ lên. Em gái hắn đúng là một cô bé ngoan, cũng rất xinh đẹp. Hắn cảm thấy có lỗi khi lúc trước em hắn phải theo hắn lăn lộn.

“Anh trai, mẹ nuôi và chị Tô, còn có anh Thiên đối xử với em rất tốt. Anh không cần lo lắng cho em nữa.”

“Em cũng biết mấy năm nay em làm vướng tay vướng chân anh, sau này anh cứ yên tâm đi làm chuyện của mình.”

Từ trước tới nay hắn chưa bao giờ nghe thấy em gái nói những lời tâm tình thế này. Bây giờ Mã Hồng Đào chỉ cảm thấy cả lồng ngực nóng bừng. Cảm thấy bản thân như được tái sinh, trước mắt hắn cả thế giới như rực sáng.

“Em gái, sau này đi theo mẹ nuôi nhất định phải ngoan nhé.”

“Ngoan ngoãn hiếu thảo với mẹ nuôi, nghe lời chị Tô Tô biết chưa?” Hắn dặn dò em gái.

“Vâng, em biết rồi.” Mã Tước ngoan ngoãn gật đầu.

Đến đây nhìn thấy Dương Ngọc Lan là một vị phu nhân đầy lòng trắc ẩn, hắn cũng cảm nhận được Dương Ngọc Lan thật sự yêu quý em gái hắn.

Hắn quỳ xuống dập đầu, nghẹn ngào nói: “em gái tôi sau này nhờ cậy vào phu nhân.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play