“Nhìn xem đây là cái gì.”

Vừa nói anh ta vừa lấy ra một khẩu súng nhỏ màu đen, chĩa vào Tần Thiên.

Có súng!

“Cẩn thận!” Tô Tô và Cung Lệ thấp giọng nói, hai người phụ nữ lập tức đứng ở bên cạnh Tần Thiên.

“Bắn nát hắn!”

“Bắn nát tên họ Tần này!” Trịnh Cát hưng phấn hét lên.

Những người bị Tần Thiên làm bị thương đều hưng phấn hoan hô.

Công phu của Tần Thiên rất lợi hại, bọn họ đã nhìn thấy. Vốn tưởng rằng Hắc Hổ tới, có thể thắng áp đảo về quân số.

Giờ đây, không ngờ đội trưởng Hắc Hổ lại trực tiếp lấy ra đại sát khí!

Dù tốc độ của Tần Thiên có nhanh đến mấy, hắn có thể nhanh hơn một viên đạn sao?

Nhìn thấy vậy, Mã Hồng Đào bên cạnh cũng sắc mặt tái nhợt.

Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Tề gia chủ, đội trưởng Hắc Hổ, đừng kích động.”

“Nếu có chuyện gì, tốt nhất là ngồi xuống và nói chuyện.”

“Nói chuyện bà nội mày!” Tề Xuân hét lên.

“Mã Hồng Đào, việc đầu tiên tao phải làm chính là giết chết mày!”

“Sau đó, em gái mày cũng không được yên đâu!”

“Đồ khốn, dám ăn cây táo rào cây sung!”

“Tên họ Tần, mày nhanh chóng thu đao đi. Nếu không tao lập tức lệnh cho Hắc Hổ bắn!”

Lúc này, anh ta vẫn đang quỳ trên mặt đất, bởi vì Miêu đao trong tay Tần Thiên vẫn còn ở trên cổ anh ta.

Nhưng anh ta cảm thấy mình đã kiểm soát được tình hình và rất kiêu ngạo.

Sắc mặt Tần Thiên trầm xuống.

Hắc Hổ này đã làm một việc mà hắn không thích đó là rút súng ra trước mặt hắn, hơn nữa còn chĩa súng vào hắn.

“Tiểu tử, sợ rồi sao?”

“Nếu sợ thì mau quỳ xuống cầu xin tha thứ.” Thấy Tần Thiên không lên tiếng, Hắc Hổ cho là Tần Thiên sợ hãi, vẻ mặt đắc ý.

Ánh mắt Tần Thiên cứng đờ, đột nhiên động đậy, giống như một dư ảnh, lao về phía Hắc Hổ.

Trước mắt Hắc Hổ lóe lên, trong lòng có cảm giác sát khí ập đến, anh ta kêu lên và vội vàng bắn.

Nhưng, đã quá muộn.

Đao quang xuất hiện!

Hạt máu bắn ra!

Anh ta hét lên một tiếng, nắm chặt cổ tay và loạng choạng lùi lại, dựa vào chiếc kệ phía sau.

Máu chảy đầm đìa!

Toàn bộ bàn tay cầm súng của anh ta đã bị cắt đứt từ phía cổ tay!

Tần Thiên cũng không muốn giết người trước mặt Tô Tô. Nếu không, thứ Hắc Hổ mất vào lúc này sẽ không phải là một bàn tay mà là cả cái đầu.

Tần Thiên giẫm một chân, khẩu súng trên mặt đất biến thành một chiếc đĩa ném.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play