Trầm mặc một hồi hắn mới thấp giọng nói: “Thanh Long, an bài người của cậu, gọi lão điểu kia vào trước đi.”
“Tôi không tiện lộ diện, mọi người nghe mệnh lệnh của tôi mà làm việc.”
Nói xong, đem một khối màu vàng có khắc “Thần Vương lệnh” ném ở trên bàn, sau đó hút một hơi xì gà đứng lên tiến vào bên trong mật thất.
Thần Vương lệnh hiện thân!
Cái này có nghĩa là Thần Vương sắp giúp đỡ người khác!
Hai người không dám chậm trễ.
Nhiếp Thanh Long vội vàng thông báo cho huynh đệ phía trước, đi mời Điểu Bất Tử Trung Đông.
Vị đại nhân vật này tuy rằng tuổi tác già nua, nhìn qua không khác gì mấy ông già ngoài đường là mấy.
Thế nhưng, nghĩ đến truyền kỳ cả đời của ông ta Nhiếp Thanh Long và Vương Bá Niên cũng rất khẩn trương.
Nhất là Vương Bá Niên.
Những người này là tới tìm Tần vương xem bệnh, sao ngài ấy lại trốn đi thế này?
Thân là hội trưởng tổng hội y học, trước khi gặp Tần Thiên, Vương Bá Niên vẫn rất tự tin vào y thuật của mình.
Nhưng từ khi gặp được Tần Thiên, ông liền biết trình độ của mình so với Tần Thiên như học sinh vỡ lòng mà thôi.
Nhìn qua màn nhìn mọi người trong phòng thấy một đội viên Long Nha ngụy trang thành bảo an đến nói gì đó với nhân viên phiên dịch phía sau Điểu Bất Tử.
Sau khi nhân viên phiên dịch truyền đạt xong, Điểu Bất Tử do dự một chút, đứng dậy, cúi đầu, đi theo đám bảo an.
Hiện trường lập tức xì xầm cả lên/
Nhất là mấy tên bên cạnh.
Nhưng bọn họ lăn lộn đến tận ngày hôm nay có gì là không thể bình tĩnh được, cho nên vài phút sau ba người còn lại đã không nói gì nữa.
Con Điểu Bất Tử bước vào phòng.
Nhìn thấy khối lệnh bài màu vàng ở giữa bàn, hai mắt ông ta sáng lên.
Nhưng sau khi nhìn lướt qua mặt Vương Bá Niên và Nhiếp Thanh Long, ông ta thấp giọng nói: “Các ngươi không phải thần vương.”
Nói một câu, ông ta xoay người rời đi.
Cảnh giới cảnh giác này cũng thật là cao hơn so với người bình thường rồi.
Phát hiện không đúng, lập tức xoay người rời đi.
Vương Bá Niên và Nhiếp Thanh Long chưa kịp phản ứng lại.
May mắn là trong tai nghe của Vương Bá Niên truyền đến giọng nói của Tần Thiên, thân thể ông ta chấn động, lập tức lớn tiếng thuật lại.
“Độc trong thân thể ông, là trúng từ một năm trước đúng không?”
“Ông đã nghĩ hết cách áp chế, nhưng chỉ sống được đến ba tháng.”
Nghe xong lời này, Điểu Bất Tử run một cái, lúc này mới xoay người lại.
“Có thể trị không?” Ông ta nhìn chằm chằm vào Vương Bá Niên.
Vương Bá Niên thấp giọng nói: “Trước mắt vẫn chưa có biện pháp trị tận gốc. Nhưng mà tôi có thể áp chế độc này không phát tác trong vòng một năm.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT