“Xe của phu nhân vừa mới đi vào!”

Tần Thiên thở dài, lái xe vào.

Chiếc Land Rover từ từ dừng lại ở cửa biệt thự. Tô Tô ngồi ở phía sau vẻ mặt mệt mỏi sắp ngủ thiếp đi.

“Tô tổng, về đến nhà rồi.” Cho đến khi Lâm Tước nhắc nhở, Tô Tô mới có phản ứng.

Cô ngáp một cái, nói: “Lâm Tước, vất vả cho cô rồi, nghỉ ngơi sớm đi.”

“Ngày mai vẫn là một ngày bận rộn.”

Cô mở cửa xuống xe, nhìn thấy xa xa có mấy chiếc xe xông tới, làm cô giật mình

Cho đến khi chiếc xe dừng lại trước mặt cô, Tần Thiên bước xuống, cô có hơi sững sờ: “Anh có mua xe mới sao?”

Tần Thiên thở dài, nói: “Vợ à em nghỉ ngơi chút đi, anh sẽ đi nấu ăn ngay lập tức.”

“Lãnh Phong!”

“Đây!”

“Mang cá lên cho phu nhân xem!”

“Vâng!”

Lãnh Phong cùng mấy người khiêng một cái thùng nước lớn, nở nụ cười đi tới.

“Lấy đâu ra nhiều cá như vậy?”

“Các người làm gì vậy?” Tô Tô thắc mắc.

Lãnh Phong cười nói: “Chị dâu, Thiên ca biết chị thích ăn cá, ngại cá nuôi không ngon cho nên đích thân dẫn chúng tôi đi câu cá bên bờ sông.”

Tô Tô há hốc miệng.

Nhìn thấy trên người đám người Tần Thiên và Lãnh Phong dính đầy bùn đất, cô ngạc nhiên nói: “Đừng nói là anh mang theo bọn họ đi câu cá cả ngày đấy nhé?””

“Các người không đi làm sao?”

Tần Thiên cười nói: “Làm cho vợ vui vẻ, chính là công việc của anh.”

“Xe mới mua để đi câu cá.”

“Vợ ơi em nhìn xem anh câu được một cá mú lớn!”

“Chờ anh hấp cho em ăn.”

Nói xong, hắn đưa tay vào trong thùng nước bắt con cá mú ra, con cá vùng vẩy văng nước lên mặt Tần Thiên.

Tô Tô thấy một người đàn ông như Tần Thiên đang cầm con cá, vẻ mặt giống như đứa trẻ làm chuyện tốt, đang mong chờ giáo viên khen ngợi.

Cô cảm thấy dở khóc dở cười, tuy nhiên trong lòng cũng cảm thấy rất ấm áp, ôn nhu nói: “Không ra thể thống gì cả!”

“Đi vào thôi!”

Nói xong, cô đi về phía biệt thự.

“Tuân lệnh!”

“Vợ ơi, em nghỉ ngơi chút đi, anh làm xong sẽ gọi em!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play