Nếu cho cô ta cơ hội thêm một lần nữa, nếu có ta biết sớm, đối thủ của Long Quốc lại đáng sợ như vậy thì đánh chết cô ta cũng sẽ không đến đây.
Tất cả đều đã kết thúc.
Tần Thiên không định để Kim đuôi Bọ cạp sống, mà tra khảo tung tích của Độc Sư.
Bởi vì có vết xe đổ của Rắn Hổ Mang, hắn biết, Kim đuôi Bọ cạp chắc chắn không biết tung tích của Độc Sư.
Với sự xảo quyệt của Độc Sư, sẽ không tùy tiện tiết lộ tung tích cho những sát thủ liều chết này.
Nhìn điện thoại trên bàn vẫn đang phát sóng cảnh tượng đêm qua, trong mắt Tần Thiên hiện lên vẻ kỳ lạ.
Sở dĩ hắn muốn quay lại quá trình đêm hôm qua là để cho A Phúc mang về cho Phan Mỹ Nhi xem, thực ra chính là cố tình kích thích Phan Mỹ Nhi.
Để cho Phan Mỹ Nhi tận mắt nhìn thấy, những sát thủ mà cô ta thuê với giá năm trăm triệu đã bị giết từng tên một như thế nào.
Hắn không ngờ rắng, video này lại có tác dụng khác.
Khi Kim đuôi Bọ cạp nhìn thấy Phan Mỹ Nhi cầm đoạn video này, cô ta hoàn toàn tin chắc rằng Phan Mỹ Nhi chính là kẻ phản bội.
Tô Tô gọi điện thoại đến, bất lực nói: “Anh đi đâu rồi?”
“Anh mau về đi, nếu anh không về trong nhà sẽ có người chết đấy.”
“Cái gì?!” Tần Thiên giật mình, “Vợ, mau nói đi, đã xảy ra chuyện gì?”
Lẽ nào, ngoại trừ Kim đuôi Bọ cạp, đối phương vẫn còn cá lọt lưới? Không nên vậy chứ.
Tô Tô cười nói: “Về rồi nói.”
Nghe thấy tiếng cười này, trái tim của Tần Thiên rốt cuộc cũng yên tâm.
Nhưng hắn vẫn không dám lơ là, vội dặn dò các anh em của nhóm Rồng ở tỉnh thành, phái trực thăng đưa hắn trở về.
Mặt trời lên cao.
Đến khi Tần Thiên về đến Long viên, nhìn thấy cảnh tượng trước mặt thì không khỏi bật cười.
Hai băng nhóm đứng song song, không ai chịu thua ai, có vẻ như sẽ nổ ra một trận huyết chiến bất cứ lúc nào.
Như Tô Tô nói, nếu hắn không trở về thì thật sự sẽ có người chết.
Nhìn thấy hắn, Tàn Kiếm kích động nói: “Thiếu chủ!”
“Ngài về rồi!”
“Mấy tên này không rõ lai lịch, muốn xâm nhập vào Long viên. Vì sự an toàn, chúng tôi đã ngăn chúng lại!”
Thôi Minh, Quỷ Vô Thương, Thiết Ngưng Sương và những người khác ở phía sau Tàn Kiếm, đều rất tức giận.
Bởi vì, họ chưa từng gặp ai kiêu ngạo đến vậy.
“Thiếu chủ?” Nghe lời Tàn Kiếm nói, vẻ mặt Lãnh Phong kỳ lạ.
“Tần tiên sinh, họ là…”
Tần Thiên không vui nói: “Sao các người đến đây!”
Lãnh Phong hành lễ, lớn tiếng nói: “Phụng mệnh của Cẩu Vương chúng tôi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT