Nói là con rể dâng đến tận cửa, sợ là cũng không ai tin.

“Vợ ơi, dạo một vòng thế này được rồi chứ?”

“Về muộn quá, mẹ sẽ tức giận mất.”

“Chờ một chút, tôi đi toilet đã.”

Sau khi Tô Tô đi toilet, Tần Thiên nhìn thấy cách đó không xa có một cửa hàng trang sức, nghĩ đến điều gì đó, hắn bước nhanh tới.

“Chị Dương, có chuyện gì vậy?”

“Em sắp có một bữa tiệc quan trọng, mẹ em đang chờ em.”

Một thanh niên trẻ tuổi mặc vest đi giày da, trông rất tinh anh, vẻ mặt lo lắng đi tới trước mặt Dương Mi Nhi.

Dương Mi Nhi cười lạnh nói: “Quách Thần, lúc này tôi mới dùng đến cậu, không phải cậu liền không kiên nhẫn rồi chứ?”

“Đừng quên, làm thế nào cậu có được ngày hôm nay.”

“Không có tôi, cậu có thể tới Cambridge du học với tư cách là sinh viên trao đổi sao?”

“Chị Dương, em sao có thể quên đại ân đại đức của chị được.”

“Hơn nữa, ở Sở Châu này sau này em còn phải nhờ chị Dương chiếu cố thêm nhiều.”

“Chị Dương chị nói xem, rốt cuộc là chuyện gì vậy? Chỉ cần là chuyện em có thể làm được, em tuyệt đối sẽ không từ chối!” Quách Thần vội vàng tươi cười nịnh nọt.

Dương Mi Nhi lúc này mới hừ một tiếng, cắn răng nói: “Vừa rồi bị một tên lưu manh lợi dụng, hơn nữa tên kia còn nhân cơ hội trộm đồ của tôi.”

“Có chuyện như vậy sao? Vậy thì nên báo cảnh sát!”

“Tôi không muốn báo cảnh sát. Cậu cũng biết thân phận của tôi không thích hợp phô trương.”

“Tôi nhìn thấy anh ta đi tới cửa hàng trang sức, bây giờ cậu lập tức dẫn người đi bắt anh ta tới đây.”

“Nói cho anh ta biết, nếu như thức thời thì tôi có thể nói chuyện riêng với anh ta.”

“Nếu không, tôi sẽ khiến anh vạn kiếp bất phục!”

“Tôi đợi cậu ở phòng chờ Vip.”

“Còn không mau đi đi!”

“Chị Dương đồng ý nói chuyện riêng, đó là may mắn của tên kia.”

Quách Thần đích thân đưa Dương Mi Nhi đến cửa phòng nghỉ. Nhìn dáng người xinh đẹp của người phụ nữ, ánh mắt anh ta trở nên khác thường.

Dương Mi Nhi quay đầu lại, nhìn thấy bộ dạng của Quách Thần thì cười lạnh nói: “Sao vậy, còn muốn thử sao?”

Ngọn lửa trong mắt Quách Thần bùng lên, vừa nhìn thấy nụ cười ẩn ý của người phụ nữ thì lại lập tức vụt tắt.

Anh ta giống như chim sợ cành cong, theo bản năng lùi về phía sau một bước.

Khi gặp Dương Mi Nhi lần đầu tiên, anh ta vẫn còn là một sinh viên đại trẻ trung và mạnh mẽ, anh ta đã bị thu hút bởi sự quyến rũ trưởng thành của Dương Mi Nhi, nên đã liều mạng theo đuổi.

Sau đó, suýt chết trên giường. Sau khi uống thuốc đông y khoảng một tháng mới miễn cưỡng khôi phục lại.

Bởi vì sự liều mạng của anh ta, Dương Mi Nhi đã sử dụng các mối quan hệ của mình để giúp anh ta có được một suất đến Cambridge với tư cách là một sinh viên trao đổi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play