Một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Tần Thiên sắc mặt lạnh lùng như sát thần địa ngục nhanh chóng đi vào từ cửa chính.

Cảm nhận được sát khí trên người Tần Thiên, các nhân viên an ninh hoảng sợ lùi ra sau.

”Liễu tổng, cô thấy rồi chứ?”

”Chính là đôi cẩu nam nữ này.”

”Đầu tiên bọn họ sẽ dựa vào khuôn mặt của người phụ nữ kia để đi lừa gạt. Nếu như lừa không được sẽ để nam đi giương oai, dùng vũ lực để uy hiếp.”

”Đúng là một đôi vợ chồng trộm cướp!” Tô Văn Thành ác nhân cáo trạng trước.

Liễu Thanh vốn đã có ấn tượng không tốt với Tần Thiên, cứ như vậy mà càng thêm chán ghét.

Cô ta trừng mắt nhìn Tần Thiên, giọng nói lạnh lùng: ”Tôi khuyên anh thông minh lên một chút, nhìn cho rõ nơi này là chỗ nào!”

”Đây là công ty Thiên Phú tư bản của chúng tôi, nơi này còn chưa đến lượt anh giương oai!”

”Có tin chỉ một cuộc điện thoại của tôi cũng đủ để anh khốn đốn không?”

Lần này ngay cả Thiết Lâm Phong cũng luống cuống.

Ông ấy biết thân phận của Tần Thiên không tầm thường, nhưng chắc không phải đối thủ của Thiên Phú tư bản.

Đây chính là tư bản lớn có tên tuổi trên toàn cầu.

Muốn nghiền ép một người như Tần Thiên cũng không tốn chút sức lực nào.

”Hiểu lầm, tôi nghĩ là hiểu lầm!” Ông ấy vội đứng ra hòa giải.

”Thật sao? Xem ra cô rất có tự tin với cái công ty Thiên Phú tư bản này của mình nha.”

Tần Thiên nhìn Liễu Thanh, cười lạnh nói: ”Vậy nể mặt Thiên Phú, tôi cho cô thêm một cơ hội nữa.”

”Yên ổn nghe vợ tôi nói, sau đó, động cái não của cô, phân biệt cho rõ ràng một chút, rốt cuộc ai mới là người ăn trộm.”

”Vợ, đừng sợ. Em cứ nói đi.”

Tô Tô đang vô cùng hoảng loạn, khi nhìn thấy nụ cười ấm áp này của Tần Thiên đã bình tĩnh lại một cách kì diệu.

Đột nhiên cô cảm nhận được, cho dù trời có sập, chỉ cần có người đàn ông này ở đây thì sẽ an toàn.

Mà Liễu Thanh cũng bị Tần Thiên làm ngẩn người.

Lúc Tần Thiên nhìn về phía cô ta, cô ta vậy mà lại cảm nhận được áp lực như núi từ ánh mắt Tần Thiên.

Chuyện này sao có thể được?

Thiết Lâm Phong lại lần nữa hòa giải: ”Liễu tổng, lời cô Tô nói vẫn chưa xong.”

”Chúng ta đợi cô ấy nói xong rồi lại quyết định đi.”

Liễu Thanh đành gật nhẹ một cái.

Tô Tô thở một hơi, nhìn Tô Văn Thành, cắn răng nói: ”Tôi muốn biết anh lấy phương pháp điều chế ở đâu?”

Tô Văn Thành liên tục nói đây chính là phương pháp mà anh ta tự mình nghiên cứu. Cậu ta cắn ngược lại một cái, nói phương pháp của Tô Tô mới là trộm của cậu ta.

Tô Bắc Sơn ở bên cạnh lòng đầy căm phẫn nói: ”Đồ nghiệp chướng này!”

”Xem ra tao trục xuất mày ra khỏi gia tộc là đúng!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play