Chỉ thấy Trương bí thư vọt tới trước mặt Tần Thiên, cung kính mà kích động nói: “Tần tiên sinh, thật là ngài!”

“Ngài gọi tôi là Tiểu Trương là được rồi!”

“Không nghĩ tới Tần tiên sinh ở Long Giang mở công ty, thật sự làm cho Trương Kiến Huân tôi cảm thấy vinh hạnh!”

“Tần tiên sinh, có chỗ nào cần, ngài cứ việc phân phó!”

Cái gì?

Đường đường là bí thư, ở trước mặt Tần Thiên, lại tự xưng là Tiểu Trương!

Chuyện này mọi người làm sao chấp nhận được???

Ngay cả Thiết Lâm Phong cũng không ngờ rằng, Trương Kiến Huân không chỉ quen biết Tần Thiên, hơn nữa thoạt nhìn…

Nhìn thái độ mà bí thư Trương cung kính với Tần Thiên, ông ta tựa hồ ngộ ra chuyện gì…

“Tần tiên sinh, Tô tiểu thư, hai người mới là nhân vật chính của ngày hôm nay!”

“Tất cả chúng tôi đều ở đây để tham dự buổi lễ thành lập công ty mới của hai người.”

“Ngài không thể đi a!” Những lãnh đạo thương hội còn lại đều hùa nhau nói.

Tần Thiên cười lạnh nói: “Không sai, hôm nay là ngày quan trọng của vợ tôi.”

“Chỉ có điều, chúng tôi đều là tiểu dân chúng không có bối cảnh gì, đấu không lại đại nhân vật có tiền có thế như các người.”

“Trong các người có người muốn đuổi chúng tôi đi, chúng tôi cũng không thể mặt dày mà ở lại đây được.”

Thiết Lâm Phong tái mặt.

Trương Kiến Huân không vui nổi trầm giọng nói: “Tôi vừa mới tới nhậm chức, không rõ lắm tình hình ở Long Giang, Thiết hội trưởng đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?”

Thiết Lâm Phong vội vàng nhìn về phía Ngô Thiên Hùng.

“Tổng giám đốc Ngô, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, anh nói rõ ràng cho tôi.”

Ngô Thiên Hùng cũng luống cuống, vội vàng quát hỏi Ngô Phi: “Có phải tiểu tử thúi mày đắc tội Tần tiên sinh và Tô tiểu thư hay không?”

“Con…”

“Còn không mau quỳ xuống, thỉnh tội với Tần tiên sinh và Tô tiểu thư!” Ngô Thiên Hùng không cho Ngô Phi giải thích, thẳng chân đá một cước về phía con trai mình.

Ông ta vốn là người thông minh sao không hiểu được đây là chuyện con trai mình gây ra.

Mắt thấy thái độ của Thiết Lâm Phong và Trương Kiến Huân đối với Tần Thiên, tuy rằng ông ta không hiểu cụ thể sự tình bên trong nhưng lựa chọn như thế nào ông ta còn không biết hay sao?

Chỉ có như vậy, mới có thể bình ổn lửa giận của Thiết Lâm Phong và Trương Kiến Huân, bảo vệ được Ngô thị.

Ngô Phi quỳ gối dưới chân Tần Thiên và Tô Tô, cũng bối rối. . Đam Mỹ Cổ Đại

Tần Thiên nhìn Ngô Phi, cười lạnh nói: “Phi thiếu gia, cậu không phải thành lập y dược cung ứng liên minh gì đó đến uy hiếp các viện trưởng bệnh viện sao.”

“Hơn nữa còn tuyên bố công ty chúng tôi không gia nhập liên minh, không nghe theo chỉ huy của cậu thì liền tiêu diệt chúng tôi sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play