Tuyên thệ chủ quyền, ngạo kiều nói: “Hoa khôi đại học, cô không ngờ tới chứ? Hình đại tài tử từng khổ sở theo đuổi cô, bây giờ là bạn trai tôi.”

“Chúng tôi sắp kết hôn rồi, hôm nay tới mua xe mới.”

Tô Tô nhẫn nại, lễ phép cười nói: “Vậy phải chúc mừng hai người.”

Tần Thiên, đẩy tôi vào.

“Được rồi.” Tần Thiên vội vàng đẩy Tô Tô đi vào salon ô tô 4S.

Biết được Tô Tô cũng là tới mua xe, hơn nữa cũng là T600, Vương Thiến Thiến vì muốn thể hiện, buộc Hình Lượng đem T600 lúc trước nhìn trúng trả lại, đổi thành T800.

“Tô đại tiểu thư, nghe nói nhà các người phá sản, cô lại rơi vào kết cục này, đoán chừng mua không nổi T800 đâu phải không?”

“Không sao, T600 cũng không tệ.”

“Mau gọi chồng cô đi trả tiền đi, không đủ tiền cũng không sao, hai người có thể trả góp mà.”

Sắc mặt Tô Tô khó coi.

Cô nén giận muốn Tần Thiên đi trả tiền, vừa quay đầu lại thì phát hiện phía sau chẳng biết lúc nào đã không có bóng dáng của Tần Thiên.

Vừa rồi còn mạnh mồm lắm mà lúc lâm trận lại chạy trốn chả thấy bóng dáng đâu.

“Tô tiểu thư, loại đàn ông này thật sự không đáng để cô lưu luyến.” Hình Lượng thấm thía nói.

Không mua nổi xe thì đứng đến nơi này.

“Hoa khôi trường à, ánh mắt cô chọn chồng thật đáng lo.” Vương Thiến Thiến cực kỳ đắc ý.

Nhân viên bán hàng bên cạnh, thậm chí khách hàng xung quanh, đều ném tới ánh mắt trào phúng.

Trong mắt Tô Tô thấm ra nước mắt. Lúc trước cô chỉ bực bội với Tần Thiên, cô cũng biết Tần Thiên không có nhiều tiền như vậy.

Kỳ thật cô đã chuẩn bị tốt, dùng chút tiền tiết kiệm lúc trước của mình.

Không nghĩ tới, Tần Thiên vậy mà vì chút thể diện, vì chút tiền ấy, bỏ lại cô chạy thoát thân!

“Tô tiểu thư, tôi lái xe đưa cậu về!” Hình Lượng ân cần nói.

“Không cần!” Tô Tô lau nước mắt, tự mình đẩy bánh xe, nhanh chóng chạy về phía cửa.

Giờ khắc này, cô cảm giác mình tựa như là một tên hề, hơn nữa còn là một tên hề đáng thương bị người bên cạnh vứt bỏ.

Lòng tự trọng của cô đã bị tổn thương rất lớn.

Nhìn thấy trước mắt có một chiếc xe mới tinh màu đen Land Rover chạy tới, Hình Lượng vội vàng xông lên, giữ chặt Tô Tô xe lăn.

Hắn hướng về phía Land Rover quát: “Không biết lái xe à, có mắt không?”

Vương Thiến Thiến vội vàng nói: “Mau câm miệng lại!”

“Hình Lượng anh không thấy đây là xe Land Rover Lãm Thắng à!”

“Người lái xe Lãm Thắng, anh đắc tội nổi sao?”

Hình Lượng kịp phản ứng, trong mắt cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.

Anh ta vừa mới khẽ cắn răng tốn thêm mười vạn đề đổi thành T800, chỉ sợ cũng không bằng một góc của người ta.

Cuộc sống chính là thực tế như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play