Tô Bắc Sơn giận không kềm được, tự mình mang theo người của gia tộc giống như một đám chó điên vọt vào biệt thự ven hồ.
“Các người không phải muốn cùng tôi đồng quy vu tận sao? Được, tôi từ chức rồi.”
“Sao nào, các ngươi không xem tin tức sao?” Dương Ngọc Lan đưa điện thoại di động ra, khiến người Tô gia nhất thời á khẩu không trả lời được.
Sắc mặt Tô Bắc Sơn khó coi đến cực điểm.
Ông ta trăm triệu lần không thể tưởng được, Dương Ngọc Lan lại quyết tuyệt như vậy. Vì phản kháng bọn họ, thậm chí ngay cả vị trí ủy viên cũng không cần.
Người Tô gia vừa rồi còn đắm chìm trong ước mơ tốt đẹp, khó có thể tiếp nhận tai nạn từ trên trời rơi xuống này.
Mấy phụ nhân lôi kéo Dương Ngọc Lan, muốn liều mạng với bà.
“Các người làm gì vậy? Mau buông mẹ tôi ra!” Tô Tô hai tay đẩy bánh xe lăn đi tới.
“Tên tàn phế này!”
“Cút ngay!”
Tô Văn Thành đẩy Tô Tô ra.
Tô Tô thấy mẹ bị vây quanh, mà cô lại bất lực không thể giúp được gì nên gấp đến nước mắt đều rơi ra.
Giờ khắc này, cô thật sự hận những người này.
“Các người gây sự ở chỗ này, là muốn chết sao?” Ngoài cửa, một thanh âm lạnh lùng vang lên.
Tần Thiên mua thức ăn về.
“Gia sự của Tô gia chúng tôi, còn chưa tới phiên tên phế vật nhà mày nhiều miệng!” Tô Văn Thành quát.
Căn bản không để Tần Thiên vào mắt.
Tần Thiên cười lạnh, một cước đá nát một tảng đá nói: “Miệng của mày rất cứng, nhưng cứng hơn tảng đá này sao?”
Lần này, người Tô gia đều tỉnh táo lại. Lúc này bọn họ mới nhớ tới Tần Thiên là một võ phu vô cùng cuồng bạo.
Mười mấy vệ sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh, đều không phải đối thủ của hắn.
Ta phi!
Một tên võ phu thối mà thôi, đắc ý cái gì?
Tô Văn Thành kéo cổ, kêu gào: “Họ Tần kia, có bản lĩnh thì giết chết tao đi?”
“Nói cho mày biết, hiện tại chính là pháp trị xã hội!”
Đôi mắt Tần Thiên phát lạnh muốn ra tay giết quách cái lũ khốn này, hắn cũng không phải là người tốt lành gì.
“Tần Thiên, không nên xúc động!” Dương Ngọc Lan vội vàng ngăn cản. Bà sợ Tần Thiên gặp rắc rối, bị cảnh sát bắt đi là xong.
Tần Thiên đành phải nhịn xuống.
“Không dám động vào tao đúng không? Vậy mày mở to hai mắt nhìn cho kỹ, xem lão tử chơi chết mày như thế nào!”
“Họ Tần kia, sớm muộn gì cũng có một ngày, mày sẽ quỳ xuống cầu xin tao!”
“Còn có Dương Ngọc Lan, tại sao phải từ chức? Thật sự cho rằng bà rất trinh liệt sao?”
“Là bị người phía trên chơi chán rồi, một cước đá văng đi!”
Dương Ngọc Lan tức giận nói không ra lời.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT