Con dấu hoa hồng vẫn còn đặt trên tủ đầu giường, anh cầm lên, vuốt ve hoa hồng trên bạch ngọc, phát hiện màu đỏ dưới đáy đã thấm vào khá nhiều, bốn chữ “Dụ Lâm Hải ấn” được khắc rất đặc biệt, là nét thư pháp từng khắc trên bia đá thời Ngụy.

Anh cầm lấy tấm danh tiếp Nam Mẫn để lại cho mình, chữ viết trên đó cùng với chữ trên con dấu giống nhau như đúc, chẳng lẽ chữ trên con dấu cũng do cô tự tay khắc?

Cô học điêu khắc ở đâu cơ chứ?

Dụ Lâm Hải thầm lắc đầu, nghĩ có lẽ Nam Mẫn tìm một người khắc theo nét chữ của mình, nhưng có thể thấy cô đặt nhiều tâm ý của mình vào món quà này.

Anh cất con dấu và danh thiếp đi, đến phòng mình, mở tủ quần áo ra lấy đồ, bên trong có một cái hộp quà chất đầy những thứ có lớn có nhỏ, anh bỗng nhiên nhớ ra hình như đây đều là những món quà mấy năm nay Nam Mẫn lần lượt tặng cho mình.

Ngoại trừ Tết Âm lịch, anh chẳng có khái niệm gì về những ngày lễ, nhưng vợ của Nam Mẫn lại có rất nhiều kiến thức về khoản này.

Lễ tình nhân Thất Tịch, Valentine trắng, kỷ niệm một năm kết hôn, và cả sinh nhật, anh luôn nhận được quà từ cô, ban đầu là gặp mặt tặng cho anh, sau đó khi anh ném món quà ấy sang một bên không thèm để ý, thì cô dần chuyển quà cho Hà Chiếu, hoặc là trực tiếp bỏ vào tủ quần áo.

Quà cũng không lớn, thỉnh thoảng là một cái cà vạt, cũng có lúc là cây bút máy, hoặc là khuy áo, nhưng anh lại chưa từng tặng cho cô món gì.

Kẻ làm chồng như anh đúng là không đáng mặt làm chồng người ta tí nào.

Dụ Lâm Hải thay quần áo ở nhà, đi tới phòng sách bắt đầu làm việc, anh mở máy tính lên, ánh mắt đảo qua những hàng chữ trong email, nhưng lại không đọc được gì cả.

Anh phiền não khép máy tính lại, châm một điếu thuốc, hút được hai hơi thì dập tắt.

Mở máy tính lên một lần nữa, anh gõ tên “Nam Mẫn”, sau đó ngón tay lại gõ lạch cạch lên bàn phím, ánh mắt sâu thẳm, vẻ mặt kiên quyết không nói nên lời.

Phó Vực không chịu giúp anh, thì anh tự điều tra!

Anh phải biết được rốt cuộc tại sao ba năm trước cô lại biến thành y tá đến bên cạnh, không tiếc che giấu thân phận gả cho anh!

Vì sao mà một nàng công chúa giàu có đầy kiêu hãnh như cô, lại sẵn lòng làm người vợ trên danh nghĩa hết sức ngoan ngoãn hiền lành của anh?

Trợ lý tổng giám đốc Cố Hoành đang dùng máy tính xử lý công việc trên xe thì bỗng nhiên nó phát ra cảnh báo nguy hiểm, anh ta nhấn vài cái rồi báo cáo cho Nam Mẫn: “Tổng giám đốc, có người đang muốn tấn công vào hồ sơ lý lịch của cô”.

Nam Mẫn đẩy Phó Vực ra, nhận lấy máy tính trong tay Cố Hoành, gõ vài cái trên bàn phím quả nhiên có người đang theo dõi cô.

Vẻ mặt cô trở nên nặng nề, mười ngón tay lướt trên bàn phím, một chuỗi mã hóa xuất hiện trên màn hình, tốc độ nhanh đến mức con người ta không thể theo kịp.

Phó Vực ngồi bên cạnh xem mà lóa hết cả mắt, vẻ mặt đầy khiếp sợ.

Anh ta biết bên cạnh Nam Mẫn có một hacker rất giỏi, lại không thể ngờ được rằng cao thủ đó chính là cô!.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play