“Xí… lần này em ra tay quá độc ác”.

Phó Vực đứng trước gương nhìn khuôn mặt tuấn tú của mình bị đánh đến sưng vù, vừa trách móc vừa than vãn liếc nhìn Nam Mẫn.

Nam Mẫn không hề có cảm giác áy náy, chỉ cảm thấy mình đánh vẫn còn nhẹ nhàng.

“Chính anh đòi đánh, trách ai?”

Nam Mẫn vẫn đang xót xa tranh chữ trên tường suýt chút nữa bị đụng hỏng, những thứ này còn đáng tiền hơn so với mạng chó của Phó Vực.

Phó Vực biết mình ở chỗ Nam Mẫn không đòi hỏi được kết quả gì tốt, nhưng không ngờ đường đường là cậu Phó như anh ta lại không có một chút ma lực nào ở vào trước mắt cô cả nhà họ Nam, mượn cô một viên trân châu cô cũng không chịu.

Anh ta dí sát vào gương để nhìn rõ khuôn mặt bị hủy hoại của mình, đau đến cau mày.

“Tôi nghĩ là em có thể có đến năm người anh trai cùng mẹ khác cha, vậy chắc chắn sẽ không bài xích chuyện này, ai ngờ em lại kiêng kỵ chuyện này như vậy…”

Không chờ Phó Vực nói xong, Nam Mẫn vẫn lạnh lùng cắt đứt lời anh ta: “Chuyện tôi có năm anh trai, ngoại trừ anh và Dụ Lâm Hải ra, còn ai biết không?”

“Cái này tôi không biết, chắc sẽ không còn ai khác đâu.

Làm ơn, hồ sơ kia của em khó giải như vậy, đến tôi còn không giải nổi, huống hồ là người khác”.

Phó Vực liếc nhìn Nam Mẫn, nhìn thấy sát khí đằng đằng trong mắt cô, anh ta liền căng thẳng, bắt đầu cảnh giác: “Em sẽ không định giết người diệt khẩu chứ?”

“Không phải là không có ý định này”.

Nam Mẫn lạnh lẽo nói: “Suy cho cùng người biết bí mật này về cơ bản đã chết rồi.

Dù tôi đồng ý thì năm người anh của tôi cũng sẽ không cho phép.

Cho nên khi cậu Phó đi đêm ngoài đường, tốt nhất nên cẩn thận một chút”.

Nếu Phó Vực vừa nãy còn cười đùa hí hửng, nghe thấy lời này, tâm trạng không thể không trở nên nặng nề, anh ta bắt đầu đổ mồ hôi hột trên cái mạng nhỏ của mình.

Thật ra sở dĩ anh ta không muốn tra cho Dụ Lâm Hải, một mặt vì kỹ năng hack của mình không bằng Nam Mẫn, ngoài ra còn có một mặt rất quan trọng nữa là anh ta càng tra thì càng bất ngờ.

Nam Mẫn có năm người anh khác họ, chuyện này cũng đủ khiến người ta kinh hãi rồi.

Trong năm người anh này, trước mắt bọn họ chỉ biết thân phận của bốn người.

Anh hai Quyền Dạ Khiên là hoàng thái tử nhà họ Quyền.

Anh ba Hạ Thâm đang là ảnh đế nổi tiếng.

Anh tư Lý Vân là danh y quốc tế.

Anh năm Bạch Lộc Dư là cậu bảy nhà họ Bạch, hacker cấp cao.

Còn anh cả thần bí kia đến giờ bọn họ vẫn chưa điều tra ra.

Những người này không giàu thì sang, giỏi giang trong mọi ngành nghề, nhìn mấy người giống như không có chút liên quan, vậy mà lại là anh em ruột.

Lúc nhìn thấy hồ sơ, Phó Vực và Dụ Lâm Hải mặt đều khiếp sợ, chỉ cảm thấy bà Nam kia thật sự không phải nhân vật tầm thường..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play