Một khi tình yêu trao đi, đồng nghĩa với việc sẵn sàng hy sinh vì đối phương.
Nhưng mà có ai khi sinh ra tình cảm với một người mà lại không mong mỏi nhận lại được điều tương tự cơ chứ???
Mà cũng chỉ có như thế, cảm tình và sự hy sinh kia mới không trở nên vô nghĩa.
Khương Ninh 25 năm hi sinh thành xuân, niềm đam mê, người yêu thương bên cạnh để đuổi theo bước chân của một người để rồi nhận lại là sự cô đơn và tủi nhục. Ngày nhìn anh với gương mặt hạnh phúc dắt tay người anh yêu vào lễ đường đã xét nát trái tim cũng lí trí cuối cũng của cô.
Đấy cũng là ngày cô gặp tai nạn giao thông.
Ngày đó trời mưa tầm tã khắp thành phố A.
Những hạt mưa nặng nề rơi đập mạnh vào cửa kính xe như biểu hiện lên nỗi cô đơn và sự tuyệt vọng trên gương mặt không cảm xúc của Khương Ninh. Do tại nạn giao thông mà khiến cho Khương Ninh trọng sinh lại vào tuổi 22 năm cuối Đại học.
Đây cũng là năm sẽ xảy ra nhiều biến cố và thay đổi cuộc đời sau này của cô.
Liệu cơ hội này có giúp Khương Ninh sửa lại quá khứ đã qua không? Liệu hạnh phúc có đến với Khương Ninh không?