Sau cơn mưa đêm qua, khí hậu lập tức chuyển lạnh, người ta đổi từ áo ngắn tay sang áo dài tay cả.
Trời chợt lạnh thì rất dễ bị cảm mạo, đặc biệt là những đứa trẻ có sức đề kháng kém. Khoa của Thiên Huỳnh gần đây tiếp nhận nhiều bệnh nhân mới, tất cả đều vì đau đầu, phát sốt, cảm lạnh.
Hôm nay Thiên Huỳnh trực ca đêm, vốn dĩ cô sẽ về nhà vì được nghỉ nhưng ai ngờ một nữ đồng nghiệp đã kết hôn bất ngờ xin nghỉ việc vì bận con nhỏ nên cô đành phải nhận làm thay.
Trong khoảng thời gian này, cô luôn tăng ca nên ngay cả việc chạm mặt với Thời Lục cũng đã khó lắm rồi. Thiên Huỳnh bận rộn đến mức bù đầu bù cổ, thỉnh thoảng lại nghĩ đến anh, sau đó cô chợt bừng tỉnh, nhận ra lâu rồi hai người chưa có một cuộc nói chuyện tử tế nào.
Mấy ngày trước anh còn liên tục than trách, cảm thấy mình không quan trọng với cô chút nào, còn chẳng bằng bệnh nhân của cô, ít nhất họ có thể nhìn thấy cô mỗi ngày.
Nếu là trước kia thì có lẽ Thời Lục đã náo loạn từ lâu rồi nhưng hai năm qua, có vẻ anh thật sự thay đổi rất nhiều. Ngoài việc phàn nàn mấy câu thì anh không thực sự can thiệp vào công việc của cô.
Hình như anh đã trưởng thành thật rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT