Để mau chóng gạt đi những cái suy nghĩ vừa rồi cô đi đến tủ kính lấy ra một chai rượu vang đắt. Rót vào ly thủy tinh sang trọng cao cấp trong nhà, mang nó ra bàn ngồi. Cô đưa tay lắc qua lại nhìn ly rượu trên tay, đặt lên môi uống một ngụm lớn.

Cứ như thế thưởng thức từng hương vị đắng nồng của rượu. Lúc này màn hình laptop có hiện lên thông báo từ một gmail nước ngoài.

Trên văn bản được gửi từ Pháp, họ hẹn cô vào ngày hôm đó tại địa chỉ này. Cô đọc sơ qua mail liền gửi lại phản hồi đến bên đối phương.

Quay về căn biệt thự nằm trên vị trí đắt đỏ ở Bắc Kinh. Sa hoa lộng lẫy rộng lớn, vẫn còn sáng đèn.

Một người đàn ông ngồi trong phòng làm việc của mình dáng vẻ có chút tâm tư.

Huễ Minh cứ liêm tục xoay xoay cây bút của mình ngẫm nghĩ về cô gái đó. Anh không hiểu từ khi nào hình bóng cô ta luôn luôn hiện trong tâm trí của anh. Dạo này anh cũng rất bận, hay đi công tác xa nhưng trong đầu lúc nào cũng nhớ về dáng vẻ đó.

Anh ngã lưng ra sau cởi bỏ chiếc kính của mình tự đặt ra câu hỏi.

(Liệu sẽ bỏ lỡ đúng không)

Vì dạo chừng nay cô chạy dealine khá nhiều, công việc chất đống tâm trí có hơi rối bời. Sợ không làm tốt ý của cấp trên nên cô từ sớm đã gọi xin được nghĩ để có thể thư giãn đầu óc.

Lần đầu tiên cô có một giất ngủ kéo dài đến 12 giờ trưa. Cô vẫn chưa muốn ra khỏi giường vẫn muốn nướng thêm một chút nữa. Đang nằm cuộn mình trong chiếc chăn ấm, tiếng điện thoại reo lên. Cô mò mò tìm kiếm điện thoại không thèm nhìn lấy màn hình tay chỉ chọt đại nhanh chóng bắt máy.

Ở đầu dây bên kia tiếng hét trời đánh của con nhỏ Minh Nghi khiến cô như hoàn hồn. Cô giật mình ngồi dậy khuôn mặt còn hơi ngơ ngơ.

"Dậy qua nhà taoo gấp Linh Hoa, mày biết bây giờ mấy giờ rồi không"

Cô lấy làm lạ tụi bạn cô như có giác quan thứ 6 vậy cứ đến ngày nghỉ là tụi nó biết tụi nó báo cô.

Giọng nói than trách cô trả lời nó.

"Nay ngày nghỉ tao mà qua tụi mày chi vậy"

Minh Nghi líu rít trả lời cô.

"Lẹ đi lẹ đi nhớ mặc đồ đẹp lên đấy nhé"

Nói xong câu nó nhanh chóng cúp máy cô chỉ biết thở dài với bọn này. Làm chuyện khiến người khác thật khó đoán. Nhưng đồ đẹp như bọn nó nói thì tủ đồ nhà cô không đáp ứng được rồi.

Nhanh chóng lấy một bộ thường ngày thay đồ làm vệ sinh cá nhân chạy xe đến nhà Minh Nghi.

Chạy đến nhà Minh Nghi từ ngoài nhìn vào đã thấy một cánh cổng lớn uy ngang trước mắt. Một vệ sĩ được phân công đứng canh ngoài nhanh chóng đi đến mở cửa cung kính chào cô.

Khuôn viên vườn của căn biệt thự khá rộng, có rất nhiều loại hoa đẹp. Nhìn dàn hoa cô liền biết đó là tất cả loại mà con bạn cô thích. Thường nghe nó kể rằng chồng nó đã nhờ một kỹ sư tới thiết kế dàn hoa này, lấy cảm hứng từ phương tây.

Cô đậu xe vào gara, một người làm trong nhà đi đến lễ phép đưa cô vào trong biệt thự.

Vừa bước đến phòng khách đập vào mắt cô là bộ bàn ghế lớn làm bằng gỗ quý được dùng để tiếp khách.

Từ đèn chùm trần nhà cho đến mọi vật xung quanh bày trí đều được mạ vàng.

Đúng là làm dâu người thượng lưu có khác.

Con bé An Nhiên vội chạy ra ôm lấy chân cô, cười gọi.

"Cô Linh Hoa"

Nhìn dáng vẻ bé con ôm chân mình cô không kìm lòng được cúi xuống bế con bé lên.

"Con nhớ cô lắm, mà cô không qua chơi với con"

"An Nhiên giận cô"

Minh Nghi cầm cốc nước đi từ hướng bếp vào lên tiếng.

"Rõ là thích con nít nhưng không mau đi kiếm bồ đi cô bạn già của tui"

Cô đá ánh mắt nhìn Minh Nghi.

Minh Nghi trong trường hợp hứng trọn combo ánh mắt đó thì chỉ biết cười trừ thầm nghĩ.

Con bé An Nhiên rõ là đeo Linh Hoa còn hơn mẹ nó. Để ý lần nào Linh Hoa gặp nó là nó cứ ôm lấy đòi bế. Thật chả hiểu nổi con bé nghĩ gì.

Minh Nghi nhìn cô rồi lại lên tiếng thở dài.

"Đã dặn là mặt đẹp lên rồi, mày vẫn mặc mấy bộ thường ngày như vậy hả"

Linh Hoa nhún vai trả lời nó.

"No no tủ đồ nhà tao không có sự lựa chọn cho mày"

Minh Nghi thật hết biết nói gì với con bạn khó ưa của mình.

"Hẹn tao qua đây để làm gì"

Minh Nghi cũng nhanh chóng hồi đáp lại.

"Tý nữa rồi mày sẽ biết thôi, hỏi tao sớm quá đấy"

Linh Hoa thầm nghĩ con nhỏ này định báo gì cô nữa đây. Ngồi chơi cùng An Nhiên một lúc lâu. Cô thầm nghĩ đừng nói là hai vợ chồng nó muốn hâm tình cảm mà gọi cô qua để trông con bé An Nhiên đấy nhá.

Nó vừa bước ra thông báo với cô là đã xong thì cô nhìn nó ánh mắt van xin.

"Đừng có báo tao nữa mày ơiiii"

"Lời van xin vô ý"

Minh Nghi vừa nói vừa cười vào mặt cô. Rồi nó cũng nhanh chóng nói tiếp.

"Tại thấy mày không có người đầu ấp tay gối mà hôm nay hai vợ chồng tao có hẹn với một người có vẻ khá là phù hợp với mày đó"

Minh Nghi đi đến hất vai Linh Hoa rồi nói tiếp.

"Biết đâu lại thoát ế thì lúc đó nên cảm ơn tao đó nha"

Cô cũng chịu thua con bạn Minh Nghi này nó toàn làm mấy nước đi khiến cô không thể đỡ được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play