Lâm Dữu gần như chạy như bay trốn vào ký túc xá. Sau khi vào ký túc xá, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhiếp Niệm Vũ lúc này ra ngoài uống nước đúng lúc nhìn thấy Lâm Dữu đang bối rối, khó hiểu hỏi: “Sao em lại trông giống như đang bị người bám theo rượt đuổi vậy?”
“Bên ngoài quá lạnh cho nên em phải chạy về.” Lâm Dữu chỉ có thể nói dối cho qua chuyện.
Nhiếp Niệm Vũ không hề nghi ngờ gì liền đi đến bên cạnh bình nước rót một ít nước, sau đó quay đầu lại hỏi: “Em có muốn uống nước không?”
Lâm Dữu vội vàng gật đầu, cô cảm thấy cổ họng mình khát khô cần phải nhanh chóng làm ẩm cổ họng.
Giảm Điềm ở trong phòng nghe thấy tiếng huyên náo liền chạy ra khỏi phòng: “Chị Lâm Dữu, buổi hòa nhạc của Trì Uyên thế nào? Em thấy trên Weibo có rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng cũng xuất hiện ở đó!”
Nghe đến tên Trì Uyên, Lâm Dữu lại nhớ đến mấy lời vừa nãy ở trên xe. Cô liền bị sặc nước: “Khụ khụ...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play