Khâu Minh rất nhạy bén đã gọi Dương Đan ra ngoài, chỉ để lại Lâm Dữu và Trì Uyên trong phòng nghỉ.
Lâm Dữu thấy Trì Uyên hỏi lại có hơi sửng sốt vài giây, đợi cô lấy lại tinh thần thì đã thấy Trì Uyên ngồi xuống bên cạnh mình.
“Đàn anh không trở về ạ?” Cô nhỏ giọng hỏi.
Trì Uyên hơi nhướng mày: “Chào hỏi với tất cả mọi người nhưng lại không nói với tôi câu nào sao?”
“Lúc xuống sân khấu em có chào anh rồi mà.” Lâm Dữu rũ mắt nói.
Trì Uyên cười khẽ: “Cho nên đây là định chuẩn bị sau này không gặp tôi nữa sao?”
Lâm Dữu ngẩng đầu lên, thấy ánh mắt sáng rực của Trì Uyên đang nhìn chằm chằm vào mình, trong lòng giật mình, vô thức phủ nhận: “Đương nhiên không phải ạ.”
“Vậy được rồi.” Trì Uyên cong môi.
“Nhưng khoảng cách giữa đàn anh và em có sự chênh lệch quá lớn, cũng không thích hợp gặp nhau.” Lâm Dữu tự biết vị thế của mình, nếu không phải có chương trình này thì chỉ sợ cả đời cô cũng không có cơ hội nói nhiều với Trì Uyên như vậy, nói gì đến chuyện có thể gần gũi nói chuyện phiếm như thế này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT