"Chúng ta không thể nào bỏ qua cho lớp 11A1 dễ dàng như vậy.
Họ thấy chúng ta không phản kháng thì đã muốn leo lên đầu chúng ta rồi! Hôm nay là bắt nạt Tư Nhiên, không biết ngày mai sẽ bắt nạt ai.
Nếu không thể dùng bạo lực vậy chúng ta hãy tham gia hội thể thao dành cho khối 11 năm nay và dành giỏi nhất đi!"
Nghe lời đề nghị của Mộng Dao, mọi người tuy còn hơi băn khoăn nhưng vẫn đồng ý.
"Được, tớ thấy ý tưởng đó cũng không rồi đâu."
"Tớ cũng muốn tham gia!"
Khi mọi người đang nhiệt tình xung phong tham gia thì một bạn nam đột nhiên lên tiếng hỏi: "Vậy nếu chúng ta thua thì sao?"
Tiếng bàn tán và xung phong lập tức im bặt.
Những quyết định vừa mới được đưa ra lập tức bị lung lay.
Một bạn khác còn thêm dầu vào lửa.
"Chúng ta mà thua là nhục lắm đó!"
Mộng Dao thấy các bạn nhục chí thì vô cùng khó chịu, cô cố vực dậy tinh thần mọi người bằng cách động viên.
"Mọi người đừng đè nặng vấn đề thắng thua.
Tham gia rồi thi hết sức mình là được.
Cứ coi đây như tạo kỉ niệm thời cấp ba đi!"
Những bạn học xung quanh không nói gì mà chỉ ái ngại nhìn nhau.
Mộng Dao thấy tình hình như vậy thì loay hoay không biết nên tiếp tục thuyết phục các bạn thế nào.
Bỗng nhiên một bàn tay từ đâu đặt lên vai Mộng Dao, một bạn nam xuất hiện giải vây cho cô.
"Lớp 11A2 chúng ta hãy tham gia hội thể thao năm nay nhé! Thắng được thì tốt, còn thua xem như chúng ta đã thử thách bản thân, vượt lên chính mình.
Theo tớ không tham gia mới là nhục thật sự vì lớp 11A1 sẽ nghĩ chúng ta sợ họ rồi bắt nạt chúng ta đấy.
Mục đích quan trọng nhất của việc tham gia là ta dám thử và cho lớp 11A1 thấy chúng ta đoàn kết như thế nào!"
Lời nói nhẹ nhàng, tâm tình không có ý gượng ép nhưng vẫn rất có lý của bạn nam đã thành công đánh động đến mọi người.
Mộng Dao cười tươi, phấn khởi khen: "Lớp trưởng Lục Vũ của lớp chúng ta nói đúng lắm!"
Lục Vũ thấy mọi người đã dao động liền bồi thêm.
"Để chứng thực lời tớ nói tớ, lớp trưởng lớp 11A2 sẽ tham gia vào hạng mục chạy tiếp sức."
Các bạn thấy Lục Vũ đăng kí thì cũng đăng kí theo.
"Vậy tớ cũng tham gia vào chạy tiếp sức."
Lục Vũ ra hiệu tất cả mọi người im lặng rồi bảo: "Ai muốn tham gia môn nào thì cứ đến chỗ bạn học Mộng Dao đăng kí nhé!"
-----------------------------------------------------
Vì số lượng nhiều, lại thêm phải phân chia từng môn thi cho đều nên mãi đến sáng hôm sau Mộng Dao mới thống kê và ghi tên xong.
Do còn thiếu người tham gia vài môn nên Mộng Dao liền đi tìm Tư Nhiên.
"Tư Nhiên ơi!"
Tư Nhiên đang đi vào căn tin mua đồ ăn thì bị Mộng Dao gọi lại.
"Có chuyện gì thế?"
"Cậu có muốn tham gia hội thể thao không?"
Nhìn ánh mắt mong chờ của Mộng Dao, Tư Nhiên liền hỏi: "Môn nào còn thiếu người thế?"
Mộng Dao lập tức vui vẻ liệt kê: "Có môn nhảy cao, chạy 200 mét và chạy tiếp sức nam mỗi người 100 mét."
Tư Nhiên suy nghĩ một lát rồi ra quyết định.
"Đăng khí cho tớ chạy tiếp sức nam nhé! Chạy 200 mét thì xa quá, tớ không chạy nỗi.
Còn nhảy cao thì từ nhỏ tớ đã không giỏi rồi nên chỉ còn có thể đăng kí chạy tiếp sức thôi!"
Mộng Dao gật gật đầu, vừa ghi tên Tư Nhiên vừa hỏi: "Cậu có cách nào thuyết phục bạn học Thẩm tham gia hội thể thao không?"
Tư Nhiên nghiêng đầu suy nghĩ, cuối cùng cậu lắc đầu tiếc nuối trả lời: "Cái này thì tớ chịu.
Ý A Minh khó đoán lắm nên tớ không biết thuyết phục cậu ấy thế nào nữa."
Mộng Dao bày ra vẻ mặt thất vọng, buồn rầu than: "Ít nhất phải tham gia một môn nữa mới được.
Với lại bạn học Thẩm mà không tham gia thì cơ hội thắng của lớp mình sẽ thấp xuống.
Chắc mọi người sẽ thất vọng lắm…"
Dù biết Mộng Dao đang dụ dỗ mình nhưng Tư Nhiên hoàn toàn không có cách nào chống lại.
Cậu thở dài đồng ý thử.
"Tớ không rõ cậu ấy có đồng ý không nên thôi cứ để tớ hỏi thử xem."
Đạt được câu trả lời như ý, Mộng Dao lập tức trở lại trạng thái ban đầu, vui sướng cảm ơn Tư Nhiên.
"Cảm ơn cậu nhiều nhé! Tư Nhiên là giỏi nhất!"
-----------------------------------------------------
Đợi đến giờ vào tiết thứ ba, Tư Nhiên cẩn trọng ngồi xuống chỗ mình.
Mộng Dao đứng gần đó liền nháy mắt tỏ ý cổ vũ cho cậu.
Tư Nhiên nhìn Gia Minh, dè dặt lên tiếng gọi: "A Minh ơi."
Gia Minh dừng bút, không trả lời.
Tư Nhiên thấy vậy thì nói tiếp: "Chuyện là… hội thể thao năm nay lớp mình muốn tham gia phải đăng ký một môn nữa.
Ý tớ là không biết cậu có rảnh để tham gia không?… Nó, nó cũng không quá khó đâu!…"
Gia Minh không nói gì mà chỉ tiếp tục làm bài.
Nghĩ Gia Minh không đồng ý nên cả Tư Nhiên và Mộng Dao đều vô cùng thất vọng.
Tư Nhiên thở dài, định đứng dậy tới xin lỗi Mộng Dao thì đột nhiên giọng nói của Gia Minh vang lên: "Đó là hai môn nào?"
Tư Nhiên như thấy được tia hi vọng, cậu lập tức nhiệt tình trả lời:
"Đó là môn nhảy cao và chạy 200 mét.
Cậu chọn cái nào cũng được hết!"
Mộng Dao thấy Gia Minh có dấu hiệu sẽ đồng ý cũng chạy tới.
Gia Minh nhìn ra ngoài cửa sổ, suy nghĩ gì đó rồi đáp: "Đăng ký cho tôi hai môn đó đi."
Mộng Dao tức thì tròn xoe mắt khi nghe Gia Minh đăng kí cả hai môn.
Sợ mình nghe nhầm, Mộng Dao khó tin hỏi lại.
"Cậu thật sự muốn đăng kí cả hai môn à?…"
Gia Minh bình tĩnh gật đầu.
Tư Nhiên và Mộng Dao nhìn nhau không kìm được vui mừng.
Mộng Dao vừa cười vừa nói.
"Ban nãy tớ còn sợ cậu không đồng ý mà nghĩ đủ mọi cách để thuyết phục.
Không ngờ cậu lại đồng ý dễ dàng thế!"
Tư Nhiên cũng cười, cảm ơn Gia Minh.
"Cảm ơn cậu vì đã chịu tham gia nhé!"
Gia Minh không nói gì chỉ lặng lẽ nhìn Tư Nhiên, không rõ là đang suy nghĩ gì.
-----------------------------------------------------
Nhờ có sự tham gia của Gia Minh mà lớp 11A2 đã đủ tỷ số để tham gia hội thể thao.
Cầm bảng danh sách tới đưa cho Lục Vũ, Mộng Dao không quên cảm ơn cậu.
"Mình cảm ơn Lục Vũ nhiều nhé! Nếu không có cậu thì có lẽ lớp mình đã không chịu tham gia hội thể thao rồi."
Lục Vũ mỉm cười trả lời: Cậu không cần cảm ơn đâu! Khuyến khích các bạn là nhiệm vụ của lớp trưởng mà.
Với lại nhờ có sự dũng cảm đề nghị của cậu nên mọi người mới suy nghĩ đến chuyện tham gia hội thể thao mà."
Được Lục Vũ khen khiến Mộng Dao vô cùng ngại ngùng.
Lục Vũ xem bảng danh sách, thấy có tên Gia Minh thì không giấu nỗi ngạc nhiên hỏi:
"Cậu làm sao mà thuyết phục được bạn học Thẩm thế?!"
"Là Tư Nhiên thuyết phục đấy, thần kì đúng không?"
Lục Vũ gật đầu tỏ ý đồng tình.
Ở một góc tường gần nơi Mộng Dao và Lục Vũ đang nói chuyện, có một người đang đứng đó, âm thầm nghe lén cuộc trò chuyện của hai người..