" Tiểu thư công tử kia trở lại rồi".

Tiểu Oản theo lời căn dặn của Ngọc Thấu để ý xem vị công tử kia ra ngoài bao giờ trở lại.
" Vậy sao" Ngọc Thấu vui vẻ đi ra khỏi phòng, cảm giác thiếu nữ lần đầu tiên niếm trải cảm mến một nam nhân.

Nhưng cảnh tượng trước mắt làm nàng không vui nổi, khựng lại nhìn theo bọn họ.
Nam nhân mà nàng yêu thích kia, đang cùng một nữ nhân thân mật nắm tay nhau đi vào khách đi3m.

Nữ nhân kia là thê tử của chàng sao.
" Tiểu thư" Tiểu Oản thấy tiểu thư đang vui vẻ tự nhiên vẻ mặt khó coi liền gọi.
Duật Hy đi đến gần thấy Ngọc Thấu đang đứng ở lầu 2 gần cầu thang vẻ mặt không vui, nghĩ đến nàng ta là khuê nữ của Ngọc thái phó hắn liền gật đầu chào nàng, sau đó đi qua.
Ngọc Thấu thấy hắn đi qua mình lúc này tâm trí mới hồi phục xoay ngoài nhìn theo sau lưng bọn họ, chẳng nhẽ các nam nhân tốt đẹp trên thế gian này đều có thê tử rồi sao.
" Tiểu thư trở về phòng thôi" nha hoàn nhìn sắc mặt tiểu thư không tốt liền đến bên cạnh đưa tay đỡ nàng vào phòng.
"Ở đây có nhân vật lớn nào sao, lúc vào thiếp thấy mấy người có võ công đứng bên dưới".

Mạnh Hạ Hạ vừa bước vào cảm thấy chắc hẳn là công tử quan lại triều đình cũng đang ở đây.

" Là Ngọc Thái Phó" Duật Hy trả lời câu hỏi của nàng, thì ra bọn họ ra ngoài cải trang lộ liễu như vậy ai cũng nhận ra bọn họ là người triều đình.
" Thì ra là vậy" Ngọc thái phó theo nàng nhớ thì là phụ thân của Ngọc phi, tốt nhất nàng không lên đụng mặt ông ta thì hơn.
" Á" bỗng thiếng nữ nhân thét thất thanh vang lên, tất cả mọi người đều đồng loạt chạy ra xem thử.
" Công tử âm thanh phát ra từ phòng khuê nữ nhà thái phó để nô tài đi xem thử" Tô công công chạy vào bẩm báo rồi đi ra bên ngoài.
Một lúc sau thấy ông ta trở lại " Công tử trong phòng vị tiểu thư kia có mấy tên đeo mặt lạ xông vào, đang bắt giữ tiểu thư kia làm con tim, thái phó đang qua đó rồi.
" Đi ta đi xem thử" Duật Hy nghe thấy vậy liền đi ra ngoài.
Mạnh Hạ Hạ thấy vậy cũng đi theo sau, bắt con gái của thái phó là muốn uy hiếp phụ thân cô ta đây mà.
" Các ngươi muốn gì mau thả con gái ta ra" Ngọc thái phó đi qua thấy một tên đang kề dao vào cổ nữ nhi, lòng hoảng sợ lên tiếng.
" Giao danh sách ngươi có được trong tay cho bọn ta, đảm bảo nữ nhi nhà ông không mất một sợi lông nào".
" Thì ra các ngươi được bọn chúng sai đi theo ta" Ngọc đại nhân nghe bọn chúng nói nhớ đến danh sách những viên quan tham ô trong vụ xây dựng đê điều ở vùng Giang Châu mà ông lấy được trong lần thị sát nạn đói lần này.
Duật Hy tiến lại gần nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, nhìn Ngọc đại nhân vì lo lắng cho nữ nhi mà mồ hôi đầy cả mặt.
Ông ta nhìn thấy hắn ở gần càng sợ hơn, nếu không có hoàng thượng ở đây ông sẽ vì con gái mà giao danh sách kia ra, nhưng có người ở đây sao ông giám.
" Đại nhân tính mạng con người quan trọng hơn, ông cứ giao cho bọn họ đi" Hắn nhìn thấy sự bất an trong lòng ông liền nói.
Ngọc đại nhân nghe thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm, lấy từ trong người ra phong thư.
" Các ngươi thả con gái ta ra, ta sẽ giao cho các ngươi".
" Ông đưa đây, chúng ta sẽ thả con gái ông ra, chúng ta chỉ cần lấy danh sách kia, không phải đến để giết người" Tên đạo tặc nhìn thái phó, bọn chúng được thuê đến lấy danh sách kia, việc khác sẽ không đụng tay.
" Thái phó đưa cho bọn chúng đi" Duật Hy nhìn về phía ông ta nói.

Thái phó thấy hoàng thượng nói vậy liền nghe lời cầm tờ danh sách kia ném về phía bọn sơn tặc.
Bọn sơ tặc cầm được danh sách liền thả Ngọc Thấu ra rồi nhảy theo cửa sổ chạy trốn.
" Phụ thân" Nàng ta được thả vui mừng ôm lấy phụ tân khóc.
" Ngoan có phụ thân ở đây" Ông đưa tay vuốt v e an ủi nữ nhi " Công tử danh sách kia".
" Trong đó là gì" Duật Hy hỏi ông ta.
" Dạ là danh sách những viên quan tham ô trong vụ xây dựng đê điều mà năm ngoái triều đình đưa xuống, thần đã lấy được từ trong tay Niên Đới bổ đầu Giang Châu".

Đây là danh sách rất quan trọng mà ông cất công đem về mong trước mặt hoàng thượng có thể lập công.
" Ngài đưa tiểu thư đi nghỉ ngơi đi, ta thấy nàng ta cũng mệt rồi".
" Tô Tịnh Hạ nhi đâu" Hắn nhìn xung quanh không thấy Mạnh Hạ Hạ đâu liền lo lắng hỏi.
"Công tử nô tài vừa thấy cô nương ấy ở đây cơ mà" Tô công công vừa đứng cạnh cô nương ấy xong giờ hoàng thượng hỏi, ông cũng nhìn xung quanh.
" Công tử sao vậy" Ngọc thái phó nhìn thấy hoàng thượng lo lắng tìm người liền hỏi.
" Không sao ngài đi nghỉ ngơi đi".
" Phụ thân nam nhân đó làm chức quan gì vây, con thấy người đối với hắn rất kính cẩn" Ngọc Thấu theo phụ thân đi vào phòng, liếc nhìn nam nhân kia đi xuống lầu liền hỏi.
" Chức rất to, con đừng làm gì thất lễ trước mặt người đó".

Ngọc thái phó nhìn con gái dặn dò
Ngọc Thấu nghe lời gật đầu, nàng còn đang muốn lấy lòng hắn đây, sao có thể thất lễ được chứ.
Mạnh Hạ Hạ từ lúc bọn sơn tặc kia rời đi liền đi theo bọn chúng " Võ thị vệ" nàng thấy người đang đứng sau cái cây to kia là Võ Kim liền gọi.
" Cô nương sao lại tới đây" Võ Kim thấy nàng liền giật mình.
" Hoàng thượng bảo ngài theo bọn họ sao, ra tay không" Nàng nhìn bọn chúng chuẩn bị lên ngựa liền nói.
" Được, để ti chức lên trước" nếu để bọn họ lên ngựa rất khó đuổi kịp Võ Kim liền cầm kiếm xông lên trước.
" Ngươi là ai" Bọn sơn tặc nhìn thấy Võ Kim tiến tới liền lên tiếng.
" Ta là người muốn giết các ngươi" Võ Kim xông về phía bọn họ dùng kiếm dí vào tim một tên trong số đó.
"Ngươi là người của tên Ngọc thái phó kia sao, ta phỉ nhổ vào hắn, nếu biết hắn như vậy ta giết quách lão cho nhanh".
" Giao cuốn sổ kia ra ta sẽ cho các ngươi con đường sống" Võ Kim lên tiếng.
" Hôm nay chúng ta không lấy được sổ chúng ta cũng sẽ chết, huynh đệ đâu lên" Tên cầm dầu không quan tâm đ ến tên bị dí kiếm vào ngực, hô người lao về phía Võ Kim.
Mạnh Hạ Hạ đứng sau quan sát thấy có một tên thừa lúc hỗn loạn mà chạy đi, đoán tên đó hẳn đang cầm theo cuốn sổ kia liền đuổi theo.
Nàng dùng kiếm nhắm lưng hắn từ xa phi tới " A" Tên sơn tặc bị kiếm đâm trúng đau đớn hét lên rồi ngã xuống, Mạnh Hạ Hạ tiến đến gần đưa tay kiểm tra ngực hắn " Rất tốt" Cầm cuốn sổ trong tay vui mừng trở về.
" Võ Kim đi thôi" Nàng trở lại đường cũ thấy Võ Kim vẫn còn đang đánh với mấy tên kia liền vẫy gọi hắn ta, cái cần lấy đã lấy được rồi, không cần phí thời gian nữa.
" Mau đi xem A Thốn" Tên cầm đầu thấy Võ Kim rời đi cảm thấy người của mình hẳn đã xẩy ra chuyện rồi, bọn chúng hẳn đã lấy được danh sách kia rồi.
" Nàng đi đâu vậy" Duật Hy thấy Mạnh Hạ Hạ trở lại liền đứng lên đi về phía nàng.
" Thiếp đi theo bọn người kia, cái này chúng ta giữ chứ" Nàng đưa tay lấy phong thư ở trong y phục ra đưa trước mặt Duật Hy.
" Um cứ coi như Ngọc thái phó đã đưa cho bọn chúng rồi" Hắn cầm lấy phong tư trong tay Mạnh Hạ Hạ.
" Sau đi đâu nhớ nói với ta một câu, thật khiến người khác lo lắng mà" Hắn đưa tay cầm lấy tay nàng, hắn biết nàng lợi hại nhưng nàng là nữ nhi sao có thể cứ thế mà ra ngoài chứ.

" Người yên tâm nếu không đấu lại bọn chúng thiếp sẽ không trực tiếp đối đầu, mở phong thư này ra xem thử đi" Nàng đưa tay kéo hắn ngồi xuống ghế, muốn hắn mở danh sách kia ra xem thử hẳn là có nhiều nhân vật quan trọng.
" Cốc cốc công tử người nghỉ ngơi chưa" Ngọc Thấu ở bên ngoài gõ cửa.
" Tiểu thư có việc gì cần tìm thiếu gia nhà ta sao" Mạnh Hạ Hạ ra ngoài mở cửa nhận ra nàng ta là Ngọc tiểu thư kia liền hỏi.
" Ta có ít bánh quế hoa, muốn đen tới cho các vị, cảm tạ công tử hôm nay đã giúp đỡ tiểu nữ thoát nạn" Ngọc Thấu liếc qua người Mạnh Hạ Hạ nhìn về phía Duật Hy đang ngồi.
" Tiểu thư là muốn vào bên trong ngồi" Mạnh Hạ Hạ nhìn thấy ánh mắt nàng ta không đặt chỗ nàng liền hỏi dò.
" Đa tạ" Ngọc Thấu nghe vậy liền đi vào bên trong " Công tử đa tạ ngài, tiểu nữ thật may mắn được ngày mấy lần cứu giúp.
" Ngọc tiểu thư không có gì" Duật Hy nhìn nàng ta đang đứng trước mặt hắn, liền nói vài câu.
Mạnh Hạ Hạ nhìn thái độ của nàng ta cảm thấy mình đã hiểu ra vấn đề nào đó, đi đến gần hắn ngồi xuống đưa tay ôm lấy cánh tay hắn.
" Công tử thiếp đau tay quá".
" Sao lại bị đau tay, nàng bị thương sao" Nghe nàng kêu đau Duật Hy quay sang nhìn cánh tay nàng lo lắng hỏi.
" Hình như thiếp bị thứ gì đâm trúng, rất đau" Mạnh Hạ Hạ vừa nói vừa nhìn ánh mắt Ngọc tiểu thư kia, lòng càng vui vẻ, hóa ra nàng ta là có ý với hắn thật.
" Ngọc tiểu thư về nghỉ ngơi đi" Duật Hy muốn xem vết thương trên tay Mạnh Hạ Hạ liền đuổi khách.
" Vậy không làm phiền công tử nữa, tiểu nữ xin cáo từ" Ngọc Thấu lòng ghen tỵ nhìn Mạnh Hạ Hạ, nữ nhân đó là cố ý ở trước mặt nàng thể hiện đây mà.
" Vén áo lên để ta xem" Duật Hy thấy Ngọc Thấu đã đi liền ân cần nói với nàng.
" Hình như không đau nữa rồi, công tử chúng ta xem danh sách kia đi" Ý đồ đã xong người đã đi rồi nàng cũng không cần phải diễn trò nữa.
" Hạ nhi thật không sao" Hắn nhìn nàng nghi ngờ.
" Thật không lừa người" Mạnh Hạ Hạ sợ hắn không tin còn lấy tay khác đập đập cánh tay mình.
Ngọc Thấu đi ra ngoài vẫn nghe được tiếng nói ở trong phòng kia vọng ra lòng tức giận không vui dậm chân đi về trong phòng, cô ta là cái gì chứ dám trước mặt nàng dùng ánh mắt đó..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play