" Hoàng thượng sao người lại ở đây" Mạnh Hạ Hạ tỉnh dậy đã thấy hắn ngồi bên cạnh giường, cứ như vậy dường như đã nhìn nàng đã rất lâu rồi.
" Trẫm nhớ nàng" Duật Hy cúi người xuống ôm lấy nàng, cái ôm này của hắn chất chứa rất nhiều tâm sự.
" Người sao vậy, gặp chuyện gì sao" Mạnh Hạ Hạ đầu tóc bù xù cứ như vậy nhơ ngác bị hắn ôm chặt trong lòng.
" Cô mẫu đâu rồi, sao trẫm không nhìn thấy" Duật Hy buông nàng ra, từ lúc hắn tới đây không thấy bóng dáng bà ở đâu.
" Cô cô muốn trở về phủ nói có việc cần làm , Canh 5 liền theo cung nữ ra khỏi cung rồi".

Nàng rời khỏi vòng tay của hắn lúc này mới ngồi dậy bước xuống giường.
" Người không thượng triều sao".
" Cả ngày nghe bọn họ nói những chuyện viển vông trẫm thật mệt mỏi".
" Tham kiến hoàng thượng" Nhũ mẫu bế A Ca mới thức dậy đi vào.
" Đưa cho trẫm" Duật Hy đón lấy hài tử từ tay nhũ mẫu bồng trên tay, Duật An nhìn thấy hắn bàn tay nhỏ giơ lên cao như muốn sờ vào mặt phụ hoàng.

Hắn thấy vậy liền cúi đầu xuống hôn lên bàn tay nhỏ của con.
Mạnh Hạ Hạ thay y phục xong đi tiến tới gần chỗ hắn đưa tay nựng khuôn mặt nhỏ bé của hài tử " Thiết cho con ăn, An nhi đói rồi".
" Trẫm rất muốn làm một người nam nhân bình thường, được sống cùng nàng và An nhi như những gia đình bách tính khác".

Mạnh Hạ Hạ cảm thấy hắn hôm nay rất lạ, một cảm giác không yên tâm dấy lên trong lòng " Thiếp cũng muốn như vây, nhưng người là hoàng thượng còn bao nhiêu bách tính cần phải quan tâm, vì vậy thiếp sẽ không ích kỷ chỉ muốn người bên cạnh thiếp và An nhi".
" Trẫm biết Hạ nhi của trẫm rất hiểu chuyện" Duật Hy đưa tay ôm lấy nàng vào lòng, khoẳnh khắc bình yên này hắn chỉ muốn dừng lại mãi như vậy.
Hôm nay Mạnh Hạ Hạ thấy hắn rất rảnh dỗi ở Xuân Viên cung cùng chơi đùa cùng Duật An, đến tối muộn mới trở về Di hòa cung xử lý tấu sớ.
" Nàng nghỉ ngơi đi" Duật Hy hôn nhẹ lên môi Mạnh Hạ Hạ sau đó rời đi.
Mạnh Hạ Hạ theo hắn đi ra đến cửa, cứ như vậy hồi lâu đứng đó nhìn theo bóng lưng hắn.
..........
" Linh Quý Phi thái hậu cho truyền người" Ma ma bên cạnh thái hậu theo lệnh tới Xuân Viên cung đưa Mạnh Hạ Hạ đi.
" Chờ ta một chút, ta cho A Ca ăn xong sẽ theo cô cô "
" Dạ nô tùy ở đây chờ người".
"Hoàng thượng Phương tiểu thư mất tích rồi" Võ Kim trở lại bẩm báo.
" Chuyện là sao".Duật Hy nghe vậy trong lòng bỗng lo lắng, chẳng lẽ là hoàng hậu làm, nàng ta không buông tha cho Hạ nhi sao.
" Thần đi tới nơi Phương tiểu thư sinh sống không thấy nàng ta và nam nhân kia đâu, hỏi người xung quanh thì bọn họ nói là hai ngày nay bọn họ đi đâu chưa trở lại".
"Ta e là có chuyện chẳng lành rồi" .
" Hoàng thượng Linh Quý Phi sáng sớm đã bị thái hậu truyền tới Bách Hy Cung rồi".

Tô công công vội vã đi vào bẩm báo.

" Khởi giá đến Bách Hy Cung mau".

Lỗi bất an trong lòng hắn đã tới rồi, thái hậu chưa bao giờ cho gọi Mạnh Hạ Hạ cả, chỉ có chuyện kia đến tai người mới như vậy mà thôi.
Duật Hy vừa đến cửa Bách Hy Cung đã đụng ngay hoàng hậu cũng vừa tới, trong lòng nổi lên tức giận, ánh mắt nhìn thẳng hoàng hậu hỏi tội.
" Trác Ý Hoa không ngờ trẫm tin nhầm nàng".
" Hoàng thượng" Trác Ý Hoa không hiểu chuyện gì xẩy ra, sáng nay thái hậu cho người truyền nàng tới chỗ người nói chuyện, nàng không nghĩ là thái hậu cũng cho gọi cả hoàng thượng tới đây, người như vậy là sao.
" Tham kiến mẫu hậu" Hắn đi vào đã nhìn thấy Mạnh Hạ Hạ đang đứng trước thái hậu.

Nghe người trách mắng.
"Linh Quý Phi có người nói đến tai ta ngươi giả mạo Phương tiểu thư để nhập cung, ngươi thấy thế nào" Thái hậu liếc nhìn hoàng thượng mới tới, sau đó lại nhìn Mạnh Hạ Hạ thái độ nghiêm nghị nói.
Mạnh Hạ Hạ nghe bà nói không biết trả lời thế nào, nàng đúng là giả thì bao biện thế nào đây.
" Linh Quý Phi sao không trả lời".
" Mẫu hậu" Duật Hy thấy nàng khó xử, định lên tiếng nhưng bị thái hậu cản lại.
" Hoàng thượng ta là đang hỏi Linh Quý Phi, chưa hỏi tới hoàng thượng".

" Mẫu hậu nàng ấy là con gái của Phương đại nhân, sao có thể giả được, nếu giả Phương đại nhân bao lần gặp mặt sao không vạch trần nàng ấy, là ai đã tới đặt điều với người chuyện này" Hắn tức giận, liếc nhìn hoàng hâu, nàng ta khiến hắn quá thất vọng mới hôm trước nhận lời giữ bí mật cho hắn, hôm sau đã tới thì thầm với thái hậu.
" Hoàng thượng thiếp" Hoàng hậu bị hắn lạnh lùng liếc nhìn cảm thấy oan ức khó nói lên lời, chẳng lẽ là Ngọc đáp ứng kia đã nói với thái hậu.
" Hoàng thượng không có lửa làm sao có khói" Thái hậu nhìn hoàng thượng mặt nặng mày nhẹ với hoàng hậu, cho rằng hoàng thượng vô lý sủng Linh Quý Phi đến điên rồi.
" Mẫu hậu Linh Quý Phi nàng ấy vào cung cũng 4 năm rồi, nàng ấy luôn không tranh giành cùng các phi tần khác, còn là mẫu thân của Duật An, nếu như lời người khác nói nàng ấy giả mạo, vậy nàng ấy vì mục đích gì mà giả mạo".
" Truyền Ngọc đáp ứng tới đây".

Tối hôm qua là nàng ta đến nói cho bà chuyện Linh Quý Phi, còn chắc chắn là mình đang nắm trong tay chứng cớ quan trọng chứng minh thân phận giả của Linh Quý Phi.
" Tham kiến thái hậu, hoàng thượng, hoàng hậu" Ngọc Thấu đi vào thỉnh an.
" Ngọc đáp ứng, ngươi nói trong tay có chứng cứ chứng minh, Linh Quý Phi không phải là Phương tiểu thư đưa lên đây đi".
" Dạ bẩm, thần thiếp đã mời gia đinh nhà Phương gia tới đây để làm chứng, người đâu dẫn bà ta vào".
" Tham kiến Thái hậu, hoàng thượng thảo dân là người làm trong phủ Phương gia, nhìn tiểu thư lớn lên từ nhỏ".
" Ngươi nhìn xem vị nương nương trước mặt ngươi xem có nhận ra hay không".

Ngọc Thấu nhìn nữ nhân đang quỳ bắt đầu tra hỏi.
Duật Hy ngồi bên trên nhìn Ngọc Thấu như vậy thấy thật trướng mắt, hắn hối hận vì đã từng cứu nàng ta, đúng là mối hoa mạ.
" Dạ thảo dân không quen".
" Ngươi nhìn kỹ lại đi nàng là Linh Quý Phi Phương gia tiểu thư".
" Bẩm đây không phải tiểu thư nhà thảo dân".

Nữ gia nhân khẳng định Mạnh Hạ Hạ bà chưa từng gặp.
Mạnh Hạ Hạ nhìn những chuyện xẩy ra chỉ im lặng, cứ nghĩ cuộc sống sẽ yên bình, sống vui vẻ cùng nam nhân nàng yêu, nhưng trong cung này lòng đố kỵ của bọn họ đối với nàng chưa bao giờ ngừng, nếu hôm nay chuyện này khiến nàng phải chịu xử phạt, phải rời xa con, nàng nhất định sẽ tìm mọi cách đưa An nhi rời khỏi cung, nàng sẽ không để ai mang con rời khỏi nàng.
" Linh Quý Phi ngươi có gì để biện minh không" Thái hậu nhìn Mạnh Hạ Hạ từ lúc bước vào vẫn im lặng như vậy, nghĩ đến A Ca còn nhỏ liền muốn cho nàng cơ hội biện minh.
" Ngọc đáp ứng chuyện nàng làm hôm nay là có mục đích gì, điều tra phi tử không phải là việc của một đáp ứng lên làm" Hắn nhìn Ngọc Thấu như muốn bóp nát nàng ta ra vậy, hắn vẫn luôn quan sát biểu hiện của Mạnh Hạ Hạ, nàng chỉ im lặng lúc đầu là ánh mắt vô hồn, sau đó là tính toán, hắn biết nàng có khả năng thoát khỏi đây nhưng hắn sợ sẽ không tìm ra nàng nữa.
"Hoàng thượng thiếp chỉ muốn tìm ra sự thật, sao người có thể chấp nhận một phi tần giả mạo được chứ, chưa biết chừng Linh Quý Phi trước mắt người đã hãm hại Phương tiểu thư để vào cung nhằm có mục đích hại người".
" Hoàng hậu người quản lý hậu cung người nói xem chuyện của Linh Quý Phi giải quyết ra sao, người đã điều tra qua người cũng biết thân phận của nữ nhân trước mặt chúng ta, đến cả tên là gì, tới từ đâu cũng không ai biết nàng ta là thích khách cũng chưa biết chừng".
" Hoàng hậu con cũng biết sao, tại sao lại không nói với ai da" .
" Mẫu hậu con" Hoàng hậu bị thái hậu hỏi không biết trả lời thế nào, nàng sợ khiến hoàng thượng thù ghét nàng.
" Người đâu đưa Linh Quý Phi giam vào đại lao" thái hậu tức giận ra lệnh.
" Mẫu hậu người không thể nghe từ một phía đươc, Phương đại nhân là phụ thân của nàng ấy hài nhi muốn nghe ngài ấy nói, A Ca còn nhỏ cần mẫu thân, hài nhi xin người để nàng ấy trơe về Xuân Viên cung được không" Duật Hy nhìn Mạnh Hạ Hạ bị đưa đi trong lòng sốt ruột.
" Vậy đưa Linh Quý Phi về Xuân Viên cung, một bước cũng không được rời khỏi, hoàng thượng Ai da đã làm theo ý người đến lúc sự thật điều tra ra Linh Quý Phi thực sự phạm tội, người cũng nên dùng thân phận hoàng thượng để xử phạt thì hơn" Bà nói xong đứng dậy rời đi.
Ngọc Thấu thấy mục đích của mình đã thành công Linh Quý Phi kia sớm muộn cũng bị xử tội, trong tay nàng còn một thứ nữa khiến hoàng thượng không thể mù quáng tin tưởng nàng ta được nữa, lúc ấy ai sẽ bảo vệ nàng ta đây, Phương đại nhân bị nàng ta mua chuộc nhưng người kia thì không thể vì nàng bắt được điểm yếu của cô ta rồi.
" Thái hậu người định xử phạt Linh Quý Phi thế nào" Ma ma dìu thái hậu vào bên trong tẩm cung nghỉ ngơi.
" Lúc đầu nghe Ngọc đáp ứng nói ta có chút không tin tưởng lời cô ta, nhưng khi hoàng thượng tới đây thái độ lại như vậy không cần hỏi rõ tình hình, điều tra việc liên quan đã luôn miệng bao che cho Linh Quý Phi, ta không thích một hoàng đế vì sủng nữ nhân mà đánh mất lý trí nên mới mặc định tin tưởng lời của Ngọc đáp ứng".

Bà nhìn hoàng thượng lại nghĩ đến tiên đế, thật là khó chịu trong lòng..


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play